Bình luận tiểu thuyết · Giới thiệu sách hay

Cậu chủ hồ đồ – Tinh Dã Anh

Thật ra mình chưa đọc truyện nào của tác giả này. Cậu chủ hồ đồ là cuốn đầu tiên. Trời ơi, buồn cười chết được, đọc xong không biết bị đau ruột bao nhiêu lần ha ha ha… ^^

Cuốn này có ebook nhưng dài quá, Hoa Ban mua sách đọc cho đỡ mỏi mắt. Sách tặng bookmark đi kèm còn thêm 1 poster A4 trông cũng xinh xinh này ^^

Nói một cách chính xác Cậu chủ hồ đồ là sự kết hợp giữa manga Nhật Bản, phim thần tượng Hàn Quốc và hoạt hình điên rồ của Disney. Tinh Dã Anh là một ngòi bút biến thái có đẳng cấp, viết ngôn tình bằng phong cách méo mó, xiên vẹo mà có bị đọc giả đánh chết cũng không hối cải ^^ Bạn phải nhìn nhận cuốn truyện này là một bộ manga khùng khùng điên điên, mỗi nhân vật là một icon đầu to mặt ngố, mỗi tình tiết là một trận cú lét mà bạn không cười thì bạn có bệnh rồi: Bệnh liệt dây thần kinh miệng! =))

Đây là câu chuyện tình yêu “vượt giai cấp” giữa cậu chủ giàu có, hào hoa, phong nhã, oai phong lẫm liệt, sáng chói lung linh như bạch mã hoàng tử với một cô người hầu lọ lem lolita lanh lẹ, làm lụng lam lũ, lắm la lắm lét, lú la lú lẫn, (nói chung là các từ láy lờ lờ =))

Cô được sinh ra với số phận người hầu, được giáo dục để làm người hầu và thuộc ngầm lòng 3 quy tắc của “Người hầu thế hệ mới”:

Thứ nhất, phục tùng mọi mệnh lệnh của cậu chủ, mệnh lệnh hợp lý hoàn toàn nghe theo, không hợp lý cũng phải cố nghe theo, nhưng mệnh lệnh có hợp lý hay không đều do cậu chủ quyết định. @_@

Thứ hai, chiều theo mọi sở thích của cậu chủ, cậu chủ thích người hầu cũng thích, cậu chủ ghét người hầu cũng ghét, cậu chủ đánh người, người hầu phải ở cạnh ném đá!!??

Thứ ba, NHẤT ĐỊNH KHÔNG ĐƯỢC PHÉP YÊU CẬU CHỦ!!!

Với 3 quy tắc như luật trời, làm trái là bị thiên lôi đánh, năm 6 tuổi người hầu Diêu Tiền Thụ (cái cây tiền) đã đi thực hiện sứ mệnh cao cả là phục vụ cậu chủ Ái Tân Giác La Cẩm Ngọc cao quý. Cô bé được ở trong căn biệt thự nguy nga lộng lẫy, nhưng cuộc sống khổ cực lúc nào cũng run lẫy bẫy. Địa vị của cô bé trong lòng cậu chủ sánh ngang với Hắc Thủ Đảng. Cô phải ngồi dưới chân cậu chủ cùng với Hắc Thủ Đảng nhưng bao giờ con chó cũng tranh sủng, nó được cậu chủ xoa đầu nhiều hơn cô. Suy ra cậu chủ coi trọng nó hơn cô (Khóc~ing T.T).

Cậu chủ bước vào tuổi dậy thì, tính tình ngang ngược khó chiều. Mấy năm trời Diêu Tiền Thụ sống trong nổi lo thấp thỏm. Cậu chủ dậy thì, bé Diêu cũng dậy thì, vậy mà cậu chủ keo kiệt, xin một bộ đồng phục người hầu rộng hơn cũng không cho, làm hại hai quả anh đào của cô suýt chịu không nổi mà chui ra ngoài!!??

Diêu Tiền Thụ là người hầu tiêu chuẩn, chăm chỉ tận tụy. Cô có 1 chiếc “túi thần kì”. Để việc phục vụ được chu đáo, trong túi đựng nào là khăn tay, khăn tắm, kem đánh răng, kem chống nắng, áo bơi, phao cứu hộ, dù đi mưa, thức ăn cho Hắc Thủ Đảng, ấm trà ly tách, dao nĩa, thậm chí cậu chủ tè dầm cũng sẽ có quần lót để thay. Tiếc là mỗi lần bé Diêu lôi quần lót ra sẽ bị cậu chụp lên đầu =))

Cuộc sống của người hầu đáng thương quay quanh cậu chủ Cẩm Ngọc sớm nắng chiều mưa, thất thường hơn cả kinh nguyệt phụ nữ. Trong tòa lâu đài có một vị “Quản gia bảo mẫu”, chính là người nuôi cậu chủ lớn lên. Ý chí của người đàn ông pha sữa bột vô cùng đáng sợ. Quản gia bảo mẫu có mặt mọi lúc mọi nơi, ông đuổi cùng giết tiệt bọn con gái mê trai dám bám theo cậu chủ, ông không cho cậu chủ kết bạn vì sợ gặp bạn xấu, ông không cho cậu chủ xem AV vì sợ tâm hồn ngây thơ bị vấy bẩn. Ông sợ cái này cái kia, lo cái kia cái nọ, tóm lại là 1 bảo mẫu mắc chứng “gà mẹ hoang tưởng” =))

Chắc là vì quá ngộp thở với Quản gia bảo mẫu, năm 19 tuổi, cậu chủ bỏ nhà đi. À không, là xa nhà đi du học. Thế là đi 1 vèo 5 năm không chút tung tích. Đương nhiên thôi, cậu chủ mà để quản gia biết chỗ ở thì ông ấy sẽ như nhà khảo cổ, dù cậu chủ bị chôn trong đất sâu vài trăm năm, ông ấy cũng đào ra, vừa cúng bái, vừa phục vụ.

5 năm cậu chủ xa nhà, bé Diêu cũng tuân theo “di ngôn” xem Hắc Thủ Đảng như cậu chủ. Hầu chó ăn, hầu chó tắm, cung kính vâng lời chó, ngoan ngoãn phục vụ chó @_@ Mãi khi cô bước vào tuổi 21, quản gia bắt đầu cho cô đi xem mắt với hy vọng tìm được một ông chồng cùng cô phục dịch cho cậu chủ cả đời. Cô là gầu gái của cậu chủ, chồng cô phải là hầu nam của cậu chủ, con cô phải là nô lệ của cậu chủ!?

Và thế là Diêu Tiền Thụ dắt “cậu chủ” đi coi mắt. Xem mấy bận cũng bị đối tượng bỏ chạy, mãi mới gặp được Thư Thành Nhạc chấp nhận “cậu chủ” của cô thì cậu chủ không may trở về…

Quản gia bảo mẫu đem đoàn người hầu đón cậu chủ ở sân bay, trải thảm đỏ, rãi hoa hồng, cung kính giơ cao tấm ảnh cậu chủ có viền hoa huệ trắng và đèn lead nhấp nháy. Khung cảnh trang nghiêm, trịnh trọng như lễ truy điệu =)) Cậu chủ một phát đá bay tấm hình, hỏi câu đầu tiên: Cây tiền nhà tôi đâu?

Á, cây tiền đi xem mắt, chưa về kịp. Vậy là cậu chủ tức khắc giật chìa khóa xe, liều mạng chơi ôtô tốc độ nhanh trên đường. Tóm được cây tiền dám mọc vượt tường, cậu chủ không khách khí lôi về nhà trừng trị.

Cậu chủ Cẩm Ngọc đã về, cuộc đời tự do tươi sáng của cây tiền kết thúc. Tiếp theo là vô số biến cố không ngờ tới. Nụ hôn đầu đời của cô bị cậu chủ cướp đi, việc yêu đương bị cậu chủ can thiệp, cơ thể bị cậu chủ sờ mó, OMG! Cậu chủ muốn thừa kế khách sạn Hoàng Tước nhưng điều kiện của chủ tịch lão gia là phải KẾT HÔN.

Ok, kết hôn thì kết hôn, lấy ai cũng được thôi lấy cây tiền nhà mình đi! Vậy là cô hầu tội nghiệp bị kéo đi kết hôn bí mật, trở thành vợ bí mật của cậu chủ. Lúc nhận phỏng vấn của cơ quan truyền thông, cậu chủ còn ra lệnh phải xóa mờ hình ảnh của cô. Vậy là 1 chương trình trò chuyện truyền hình bị xóa lung tung cứ như phim cấm trẻ em dưới 18. Và cả thế giới chả đứa nào biết vợ Ái Tân Giác La Cẩm Ngọc là cô hầu Diêu Tiền Thụ kè kè kế bên. Thật ra cậu chủ cũng không xấu tính lắm, ít ra còn cho cô vài quyền lợi của người vợ. Cậu chủ cầu hôn có hoa hồng, pháo bông và nhẫn kim cương mặc dù chương trình sơ sài, qua loa, hối hả như chạy show ca nhạc. Thôi kệ, màn này cũng là cô dạy cậu chủ chứ ai??? Kế tiếp còn đi chụp ảnh cưới mặc dù không tấm nào ra tấm nào. Cô dâu đóng vai cún con và chủ rể dắt chó đi dạo, haizzz… bó tay thôi!!!

Tiền Thụ bị 3 quy tắc như cái gong xiềng siết chặt, khiến cô không dám mơ tưởng, không dám yêu cậu chủ, và còn tự hạ thấp mình, tự ti về thân phận, địa vị. Cô ấy hoàn toàn có tố chất lọ lem, kết hợp với bộ não có tần số khác người nên nhân vật cô hầu cứ ngây ngây ngô ngô, khờ khờ, điên điên, đọc rất buồn cười ^^

Cuộc sống hôn nhân bí mật rất vất vả, trốn chui trốn nhũi, lén lén lút lút… Cô hầu cũng bị cậu chủ kéo đến khách sạn làm kiếm tiền cho cậu chủ tiêu vặt. Ở đó cô gặp lại “vị hôn phu” Thư Thành Nhạc – Phó tổng giám đốc Hoàng Tước. Và rồi cuộc chiến nảy lửa Tổng giám PK Phó tổng giám xảy ra. (Ơ, nghe giống thái giám wa’ =))

Vợ chồng cậu chủ – cô hầu lục đục cãi cọ, mâu thuẫn, hiểu lầm, giận hờn, nói chung là rối ben như đống bùi nhùi. Cô hầu bị chồng cậu chủ lạnh nhạt, chán ghét. Cậu chủ bị vợ cô hầu bức cho phát điên vì trình “ngây thơ” của nàng, lại còn ngoại tình với Phó tổng Thư. Cực điểm tan vỡ hôn nhân là khi cậu chủ bắt gian tại giường cô hầu ngoan hiền nhà mình dám ngủ với Phó tổng Thư ở khách sạn. Sét đánh ngang trời, cuồng phong vũ bão, mưa gió hoành hành, chén dĩa tan nát khi cô hầu nói: “Cậu chủ, em muốn ly hôn!” =))

Từ đầu tới cuối câu truyện là một tổ hợp giữa sự tự ti, nhút nhát, ngây ngô của Diêu Tiền Thụ và sự cao ngạo, thất thường, khó hiểu của Cẩm Ngọc. Văn phong hài hước, xì – teen và rất manga với một tấn vô lý, phô trương, màu mè nhưng lại rất buồn cười… Tuy nhiên, cái hay của nó là tìm thấy sự nghiêm túc trong đùa giỡn, sự lãng mạn trong khô khan, sự sâu lắng trong ồn ào.

Truyện phi lý và dàn dựng như phim ảnh, tạo một kiểu thế giới điên rồ nhưng mỗi nhân vật đều có nội tâm thầm lặng nhất là cậu chủ. Bề ngoài chỉ thấy Ái Tân Giác La Cẩm Ngọc tùy tiện trong cư xử với cô hầu, thô bạo, ngang ngược, hành hạ, bốc lột sức lao động. Nhưng phía sau tất cả là tình yêu im lặng của anh ta. Mặc dù toàn đùa cợt nhưng lại xuất hiện những giây phút khiến bạn mới cười xong liền bậm môi suy tư, có khi nghẹn ngào muốn khóc (có thể vì bạn Hoa Ban trong ngày nóng bức hơi nhạy cảm @@)

Mãi cho tới cuối truyện người đọc mới hiểu ra phía sau một cậu chủ khó ưa, độc đoán, hẹp hòi lại là một chàng trai bối rối vụng về trong tình yêu.

Mười chín tuổi, anh không chịu nổi tình cảm của một đại thiếu gia lại dành cho con bé hầu nghèo xơ nghèo xác, cho nên chọn đường bỏ trốn, cầu cho chính mình quên đi.

Nhưng mà 5 năm sau, khi nhìn thấy cái túi Doraemon xấu đau xấu đớn bán ngoài cửa hiệu, anh lại nhớ đến cô. Mua cái túi về, cũng là đầu hàng với thứ tình yêu không lý giải nổi. Cẩm Ngọc về nước, bắt đầu cho kế hoạch “thôn tính” cô hầu, khiến cô phải là của anh cả đời.

Diêu Tiền Thụ nghe lời tuyệt đối và cũng không dám suy nghĩ trèo cao nên anh chẳng có cách nào, đành cứ kết hôn trước, giữ cô ngốc ở bên mình để cho an tâm.

Chẳng ngờ có một gã họ Thư chết tiệt rất có điều kiện và có tư cách cạnh tranh giành cô vợ nhỏ của anh. Cẩm Ngọc bảo cô vào khách sạn không phải kêu cô kiếm tiền cho anh mà là sợ cô ngồi hàng bánh bên đường chờ cả ngày nhàm chán, muốn cô ở trong phạm vi “xâm lược” của mình.

Vương Oánh xuất hiện, xinh đẹp và mê hoặc. Cẩm Ngọc bận suốt ngày vì công việc, tối muốn mới về nhà. Thế là lại hiểu lầm và cãi vả. Cô ghét thứ nước hoa nồng nặc của phụ nữ khác trên người anh. Thế là Cẩm Ngọc tự giác tránh xa ra, không để cô chịu đựng cái mùi khó ưa đó, vậy mà cô lại nghĩ anh lạnh lùng. Cô đâu có biết khi nhìn thấy cô ngủ gục trên sofa cậu chủ cao quý đã vội vã tắm thật sạch rồi mới bế cô về phòng. Ngày xưa chỉ có cung tần tắm rữa hầu vua chứ nào có vua tắm rữa phục vụ cung tần!?

Diêu Tiền Thụ cứ trốn trong cái thế giới đầy quy tắc và định kiến, cô ngốc nghếch và ngây thơ, làm sao nhìn ra những tình cảm mà cậu chủ dành cho mình? Hết lần này đến lần khác, cô luôn làm anh tổn thương…

Một Ái Tân Giác La Cẩm Ngọc sống trong quyền thế, nhung lụa, có tất cả tiền tài và địa vị đã đánh mất chính mình khi rong ruổi khắp thành phố, điên cuồng tìm kiếm cô vợ nhỏ bỏ đi theo trai. Rồi thứ anh tìm thấy chính là cô hầu ngoan hiền của mình qua đêm với đàn ông trong khách sạn. Anh đã làm tất cả, đã hạ mình đến mức thấp nhất, tiền lương mỗi tháng đều chuyển vào tài khoản của cô, tài sản đều cho cô quản lý, anh không ngại xin 50 tệ tiền vặt mỗi ngày, anh học theo những người đàn ông có vợ để đối xử với cô như một người chồng bình thường. Vậy mà Diêu Tiền Thụ vẫn không yêu anh!

Chưa bao giờ Cẩm Ngọc lại đau khổ đến vậy, người con gái anh yêu dám đòi ly hôn vì đàn ông khác. Anh là ai? Một thái tử gia giàu có và kiêu ngạo, chẳng có lý gì đi níu kéo, năng nỉ, xin xỏ tình cam của một cô hầu! Anh đồng ý ly hôn nhưng lá đơn kí rồi mãi không nộp ra tòa. Anh nói mình đã vứt chiếc nhẫn nhưng thật ra là cố ý giấu đi, sợ cô ấy đòi lại. Một cái nhẫn mạ bạc tầm thường, món đồ rẻ nhất trên người Cẩm Ngọc nhưng Diêu Tiền Thụ không biết cậu chủ lại quý nó như vậy…

Cô hầu ngốc không nhìn ra chân tình, tự cho rằng mình yêu đơn phương, mãi tới khi người ngoài cuộc ra tay giúp đỡ “đôi bạn trẻ xấu số” =))

Mật khẩu máy tính, két sắt, tài khoản ngân hàng

Tấm ảnh quảng cáo sống động ở hiệu ảnh cưới

Những kí ức xa xôi mờ nhạt…

“Tôi mười ba tuổi ghét quy định của hầu nữ có tính không?”. 

“Tôi mười bốn tuổi muốn hôn em có tính không?”. 

“Tôi mười sáu tuổi muốn ôm em có tính không?”. 

“Tôi mười tám tuổi muốn đưa em bỏ trốn với tôi có tính không?”. 

“Tôi hai mươi tuổi ở Anh nhớ em có tính không? Tôi hai mưoi tư tuổi quay về tìm em kết hôn có tính không?”. 

“Tôi hạ mình tới mức ngày nào cũng đòi năm mươi tệ để tiêu có tính không? Nếu những thứ này mà cũng không tính, vậy hãy quên đi”. 

Hóa ra là vậy! Cô là nàng hầu nhỏ và cũng là người con gái có ảnh hướng lớn nhất đến Cẩm Ngọc. Cô cho rằng cuộc sống của mình luôn bị anh tác động, thao túng nhưng chính trái tim chàng trai lại vì cô mà đập, vì cô mà xao xuyến, hồi hộp, rộn rã, hạnh phục, lẫn khổ sỡ, đớn đau…

Giữa họ có lẽ vẫn còn nhiều rào cản, nhưng với tình yêu thanh mai trúc mã, sự cuồng si của chàng thiếu gia, tất cả chẳng có ý nghĩa gì. Cậu chuyện không lôi thôi dài dòng, không có cảnh bà mẹ nhà giàu cho tiền để cô gái rời đi, không có sự cổ động kích thích của quần chúng, không có mấy kiểu mô tuýp Hàn Quốc đặc sệt và cũ kĩ. Tóm lại chỉ vọn vẻn xoay quanh hai nhân vật. Câu chuyện thỏa mãn trí tưởng tượng của các thiếu nữ, để họ được mơ về cổ tích công chúa lọ lem, để chúng ta một lần say sưa nhìn nữ chính từ chim sẻ hóa phượng hoàng.

Nhìn chung đây là một bộ truyện rất khá, vui nhộn, hài hước, mô tuýp cũ mà cách kể mới. Truyện có vẻ phô trương nhưng lại tạo không gian thoải mái, không áp lực, không văn vẻ hoa hòe, không chạm tới nhiều tình tiết gây cấn, nghiêm túc, tất cả hướng tới tiêu trí giải trí, thư giản. Truyện thích hợp để nhâm nhi mỗi ngày lúc nhàm chán. 100 câu hỏi cuối sách cũng rất YY nhưng mà Hoa Ban nghĩ không nên cho vào sách in mà chỉ nên post lên mạng, như thế có vẽ hợp hơn. Haizz… cũng không biết review thế nào nữa, truyện nhìn thì dài mà nội dung diễn biến rất ít, chủ yếu là do các đoạn hội thoại điên rồ mà dài tới ngần ấy ^^

Nhân vật phụ mình thích bác Quản gia gà mẹ và con chó Hắc Thủ Đảng quái thai. Thư Thành Nhạc cũng rất biến thái, tuy gây trở ngại cho đôi nhân vật chính nhưng anh là một tác nhân không thể thiếu để họ nhận ra tình cảm của nhau và đến với nhau.

Ôi nói nhiều quá, tóm lại truyện này rất vui, đọc rất thích, rating 4.5 + nha ^^

Mua sách trên Tiki

Mua ebook trên Alezaa

Bài liên quan: REVIEW TỔNG HỢP

17 bình luận về “Cậu chủ hồ đồ – Tinh Dã Anh

  1. cùng là mọt ngôn tình nhưng có lẽ gu mỗi người khác nhau thì phải. mình đọc truyện này đã thấy nhàm chán ngay từ motip thêm nữ chính như 1 đứa thiểu năng thì thật sự khó mà nuốt trôi. vậy mà sao review của bạn lại dụ dỗ thế này???

    Thích

    1. ^^mình nhìn bộ truyện này dưới góc độ giải trí, đùa cợt. Cho nên thông cảm vì cái điệu xàm xí của nó. Tùy gu mỗi ng’ và tùy góc độ quan sát nữa bạn @^^

      Thích

  2. Phải công nhận HB review “kinh” thiệt, chị đã ở nhà sách thấy cuốn CCHĐ và lật vài trang để coi, thấy hơi nhảm nhảm, vậy mà đọc review của em, thiệt tình là muốn mua liền…hihihi…cám ơn em nhe

    Thích

  3. Tinh Dã Anh “hơi” bị biến thái! Cái tên anh nam chính hơi bị ngầu. Hehe. Nói chung là dễ xương không chịu nổi!
    Ah, tác giả này có bộ “Vị hôn phu bất đắc dĩ”. Bộ này biến thái thôi rồi. Nam chính đổi thành nữ chính, e lệ, dịu dàng, tam tòng tứ đức. Nữ chính lưu manh, mạnh mẽ và manly. Hehe. Hơi bị ngược đời nhưng hết sức ý nghĩa! Chẳng ai định nghĩa được từ man đâu nhé ^^
    Thanks bạn!

    Thích

  4. Mình thấy bạn viêt còn hài hơn tr . Mình đoc đc mấy chương đầu thấy nhảm sao ấy suốt ngày cậu chủ cậu chủ cứ tưởng tr sẽ nhat ko ngờ khuc cuối cũng xuc động gê

    Thích

  5. Hoa Ban ơi ! có thể tải giúp mình ebook truyện Thái tử phi thăng chức ký tập 2 bên e e thư viện đc k ?
    Vì mình k có thành viên nên k tải đc hic
    link : http://www.e-thuvien.com/forums/showthread.php?t=54430
    còn đây là mail của mình :
    hannanguyen102@gmail.com
    Rất ngại vì làm phiền đến bạn nhưng mờ lỡ đọc tập 1 bên STENT nghiện quá rồi k đọc hết thì k chịu đc :((((
    Mình mong tin bạn ❤

    Thích

    1. Chẩm thượng thư của Đường Thất ra rồi, mình cũng đặt mua rồi mà phải đợi nó tái bản nên chưa đọc dc. Chừng nào cuốn đó tới tay mình là xử liền ^^ Chờ cả năm trời đó chứ!

      Thích

      1. Còn Chen thì e hèm, trốn học, haha, học phòng máy lạnh mà còn bùng tiết, lê lết ở nhà suốt cả chiều chả làm gì ngoài tắm nóng, haizzzz,….quả báo đó mừ….. =______=

        Thích

Biểu cảm cho comment: [̲̅$̲̅(̲̅ιοο̲̅)̲̅$̲̅] ≧▽≦ (─‿‿─) ✿◕ ‿ ◕✿ ❀◕ ‿ ◕❀ (ノಠ益ಠ)ノ (◡‿◡✿)  (✿◠‿◠) ≥^.^≤  (>‿◠)✌ ٩(●̮̮̃•)۶ ≧◠◡◠≦✌  ≧'◡'≦  ≧◔◡◔≦  ≧◉◡◉≦ ≧✯◡✯≦  ≧❂◡❂≦  ≧^◡^≦  ≧°◡°≦ ᵔᴥᵔ  (°⌣°)  ٩(^‿^)۶ ٩(͡๏̮͡๏)۶ (>‿♥)  ♥‿♥ (▰˘◡˘▰)  ಠ_ృ ಥ_ಥ ►_◄ (╥﹏╥) ( つ﹏╰) (─‿‿─) ◤(¬‿¬)◥ (∪ ◡ ∪) ▧.▨ (*^ -^*) •(⌚_⌚)• (-’๏_๏’-) 囧