Bình luận tiểu thuyết

Quyện tầm phương – Hồ Điệp Seba

Mình phát hiện trong các tác giả ngôn tình, Hồ Điệp Seba là người có nhiều truyện lọt vài list review nhất, đây là bộ thứ tư rồi thì phải…

Truyện của cây bút này không ngắn không dài, không ba hoa không thả boom, không màu mè không cầu kì, không kệch cỡm không nhảm nhí. Cái chính luôn chú trọng nhẹ nhàng, ngọt ngào, nội tâm. Cốt truyện ra ngô ra khoai, nhân vật không siêu phàm hoàn mỹ nhưng luôn là một “nguyên bản”.

Từ Phù cừ, Cán hoa khúc, Man cô nhi đến Quyện tầm phương này, chưa bao giờ làm Hoa Ban thất vọng. Quyện tầm phương có nội dung lạ, kiểu nhân vật lạ, khá mới mẻ nên có thể một số bạn không nuốt trôi hoặc không cảm thụ nổi (nhất là những đọc giả chưa đọc nhiều, vốn luyến về thể loại và sự “cách tân” trong ngôn tình chưa có). Với tư cách là con mọt già trong một bầy mọt ngốn nghiến ngôn tình sống qua ngày, Hoa Ban có thể khẳng định đây là một bộ truyện đáng đọc, giúp mở rộng quan niệm thẩm mỹ, ấm áp và nhân văn!

Các bạn đã quá phen thuộc với kiểu nam chính như long như hổ, tài giỏi cường thế, bá đạo phúc hắc. Và các bạn cũng đọc chán những nữ chính khuynh thế khuynh thành, liễu yếu đào tơ, số phận lênh đênh,… Nhàm quá, nhàm quá! Lọ lem gặp hoàng tử ai mà không biết. Nữ vương gặp chàng ăn mày là xu hướng mới của thời đại!

Và Quyện tầm phương chính là câu chuyện cổ tích của “chàng lọ lem”.

Năm tuổi, Nhạc Phương bị người thân ném vào nam kỷ viện, bị đào tạo thành cái loại nam nữ bất minh, làm đồ chơi, làm công cụ đùa bỡn cho người khác.

Mười ba tuổi, hắn được Khang thân vương – hoàng tử Đại Yến mua về phủ, làm sủng nam phục vụ xu hướng tình dục lệch lạc của vương gia.

Nhạc Phương thân thể mong manh như cây cỏ, cầm kỳ thi họa thành thạo, xinh đẹp đến không thực như trăng trong nước, như hoa trong gương.

Hắn bị tù giam ở phủ thân vương suốt 17 năm thanh xuân, chưa bao giờ được làm nam nhân, chưa bao giờ sống như con người, học cách chết tâm mà chịu đựng sự ô nhục, nhơ nhuốc.

Điều duy nhất khiến Nhạc Phương không tha hóa chính là lòng tự trọng. Hắn không xu nịnh tranh sủng, không ẻo lả tục tằn, không cố biến mình thành nữ nhân, luôn im lặng như người câm, mất hồn như người chết. Mỗi khi bị cuốn vào trò chơi ti bỉ của Khang thân vương, Nhạc Phương đều tự thôi miên chính mình, lẩm nhẩm nhắc nhở họ tên, quê quán, phụ mẫu thân sinh… Hắn muốn mình không được quên – bản thân được sinh ra là một người đàn ông, tuy không được sống đúng như giới tính nhưng phải giữ tâm hồn mãi mãi là nam nhân.

Nhạc Phương giống như cánh hoa trôi trên mặt nước, mặc dòng đời đẩy đưa. Anh là nạn nhân của chế độ phong kiến nữ quyền, là một “hồng nhan bạc mệnh”. Thế giới trong câu chuyện tương đối xáo trộn, trở thành kiểu “yểu điệu nam tử, vương nữ hảo cầu”  (Có ai thấy Hoa Ban rất tài trong trình “cải tiến” thành ngữ không? =))

Cuộc đời khốn khổ của Nhạc Phương rẽ sang đường sáng nhờ gặp được “hoàng tử” trong định mệnh. Nàng là Mộ Dung Phất – công chúa oai hùng nhất Đại Yến quốc. Lúc 19 tuổi, Nhạc Phương đã bắt đầu thói quen nghe ngóng những câu chuyện về nàng. Người con gái ấy cầm binh đánh giặc, khí thế như bão táp, dũng mãnh như ngọa hổ tàn long, cơ trí tài ba phá tan các vụ án bí hiểm trong Hình bộ. Phức công chúa chính là thần tượng, là niềm vui nhỏ nhoi trong cuộc đời thê lương của Nhạc Phương. Nàng là nữ nhân nhưng có thể tung hoành thiên hạ, nắm vận mệnh trong tay, hiên ngang bất khuất. Hắn là nam nhân nhưng sức yếu bất tài, cam chịu số phận, cùng lắm thì tự nhốt trong phòng khóc một mình =))

Trong lúc đọc truyện, Hoa Ban đã phải tự nhắc nhở mình ai là nam chính và ai là nữ chính, các bạn cũng đừng nhầm lẫn nhé!

Khang vương phi ghen tuông, hành hạ Nhạc Phương suýt chết. Mộ Dung Phức tội nghiệp hốt xác về chôn, à không, đem người về chữa trị! Lúc này nàng là Phức Thân vương, mất đi phong độ ngày xưa sau khi ngã ngựa gãy chân, tựa như thiên thần gãy đi đôi cánh. Mộ Dung Phất chọn cuộc sống ẩn nhẫn, người không chọc ta ta không nhọc người nhưng nếu người dám phạm ta ta có thù tất báo. Nàng là nữ trung hào kiệt, dũng mãnh và hiên ngang, không bao giờ bị lép vế, phong độ là một thời nhưng đẳng cấp là mãi mãi. Vì lẽ đó dù Mô Dung Phất không có thực quyền trong triều đình nhưng ai ai cũng kính nể, không dám liều lĩnh chọc vào hổ, hổ què nhưng hàm răng vẫn sắc.

Nhạc Phương ốm nặng nhờ dược quý mà giữ được mạng. Mô Dung Phất mệnh danh là “Thiết Quan Âm”, từ tâm rất lớn, thương xót cho một “mỹ nhân” bị cường quyền vùi dập, quyết tìm Khang vương phi lấy kế ước bán thân, trả tự do cho Nhạc Phương. Khang vương gia lại nhất quyết đòi người về, bởi Nhạc Phương sống ở phủ nhiều năm, biết quá nhiều bí mật của hắn, phải giết người diệt khẩu!

Mộ Dung Phất là ai chứ? Nàng nào dễ nhìn chuyện bất bình mà buông tha? Tăng cường hộ vệ, vây chặt Phức phủ, bảo hộ Nhạc Phương. Nàng đang làm việc thiện mà cũng là thỏa mãn cái hư vinh làm bồ tát của mình. Nhưng tính thế nào Mô Dung Phức cũng không ngờ người được bảo vệ lại muốn chọn cái chết.

“Ta không thể sống như con người nên muốn được chết như con người.”

Nhạc Phương với đôi mắt sâu thẳm đã nói với nàng như vậy. Hắn đã bị đối xử như tiện tì hơn hai mươi năm, sự tự ti cũng ăn sâu vào ý thức. Hắn biết mình chẳng là gì, một tên nô lệ bẩn thiếu và nhơ nhuốc không đáng để ân nhân gặp phiền phức, càng không nên khiến nhà đế vương lục đục nội chiến.

Mô Dung Phức mặc kệ nước sông lạnh và cái chân tàn tật nhảy xuống làm “chị hùng cứu mỹ nam” =)) Nàng ghét nhất trên đời là tự sát, chính mình xem thường bản thân, xem thường sự sống, nàng tuyệt đối không cho phép. Cả hai đều thoát chết nhưng đều lăn ra bệnh. Trong lúc yếu đuối nhất, con người thường dễ mềm lòng, nàng đề nghị Nhạc Phương làm nam sủng của mình, thời hạn năm năm đến khi nàng có con thì thả hắn đi.

Nhạc Phương không hiểu cảm giác này. Hắn là món đồ qua tay nhiều người, đến tay Mộ Dung Phức cũng là thay đổi chủ nhân mà thôi, nhưng hắn lại vô cùng kích động. Mừng rỡ đến không tin nổi, Nhạc Phương trở nên khẩn trương và lo lắng. Hắn là nam kỷ nhưng phục vụ Khang vương gia đã quen, có khi nào chạm vào nữ sắc đâu, chưa bao giờ hiểu cái gọi “phản ứng sinh lý của đàn ông”, liệu có làm nàng thất vọng không? Thật ra Nhạc Phương chẳng hiểu chuyện phong nguyệt, hắn ngây ngốc như trai tơ, không biết động thủ làm sao với một cô gái.

Mộ Dung Phức rõ ràng ở thế công, vô cùng mãnh liệt, nàng có thể tự vỗ ngực nhận trách nhiệm “chỉ đạo”. Dù sao nàng cũng là phụ nữ góa chồng rất lâu rồi, bao nhiêu trai bao do các hoàng tỷ, hoàng muội đưa tới đều bị nàng đẩy đi. Nàng cực ghét loại đàng ông ẻo lả, giống lên ngạch phụ (phò mã) trước kia vậy, nhìn thấy nàng là sợ run, mềm nhũn như nước! May mà hắn tạo phản sớm bị chém chết. Mộ Dung Phức hài lòng với loại người như Nhạc Phương, không to gan nhưng cũng không sợ sệt, có thể bình thản và điềm tỉnh nói chuyện với nàng.

Haizzz… chuyện chăn gối của hai anh chị này rất tức cười, mà cũng dễ thương ghê. Chị Phức luôn tự tin bản lĩnh, nhất quyết đè người ta xuống, phát huy sức mạnh nữ vương. Anh Phương thì… âm quá thịnh dương phải suy! Nhạc Phương lần đầu hiểu rõ thế nào mới là nhục dục mất hồn, tuy ở thế yếu nhưng vô cùng thành thật và can đảm xin thêm “lần nữa” =)) nhớ tới vụ đó HB vẫn còn buồn cười này… ^O^

Bọn họ tuy bất thường so với những couple khác nhưng lại hài họa thú vị. Nàng Phương e lệ, ngượng ngùng, chàng Phức bá đạo phúc hắc. Nhưng mà có đôi lúc khi bị chọc tới giới hạn phải bùng phát, vị trí sẽ trở về như cũ, xét cho cùng thì nam nhân vẫn có bản năng tà ác bẩm sinh.

Điều làm Hoa Ban phải thở dài là nam chính rất mít ướt, giống cái thùng nước mắt, cứ cần là trào như suối!? Nhưng mà nước mắt nam nhân cũng có lúc khiến ta ngậm ngùi. Bởi vì hoàn cảnh không thể tạo nên một Nhạc Phương mạnh mẽ cứng rắn nên nó biến anh trở thành con người nhạy cảm và nội tâm. Hạnh phúc như giấc mơ đối nghịch với kí ức khổ đau, chẳng có gì phải xấu hổ nếu người đàn ông ấy có thể ở trong lòng cô gái mình yêu mà khóc.

Nhạc Phương chưa bao giờ bất mãn với lối cư xử của Mộ Dung Phức. Anh không hy vọng cô thục nữ hay dịu dàng, anh thích cô oai phong và dũng mãnh bởi đó mới là nàng công chúa mà Nhạc Phương 19 tuổi ấp ủ trong lòng, tình yêu của anh là một biến thể của tình yêu fan hâm mô dành cho thần tượng. Nàng đã khiến cuộc đời này chang hòa ánh sáng, đã khiến hắn được sống như người đàn ông, yêu như người đàn ông.

Dần dần thì anh Phương bớt “yểu điệu” đi, học cưỡi ngựa, bắn cung với chị Phức, thậm chí học cả cách giết người vì muốn bảo vệ ai kia. Mặc dù trở nên mạnh mẽ hơn nhưng đối với Mộ Dung Phức, Nhạc Phương tiếp tục duy trì làm phái yếu, ai bảo nàng thích làm phái mạnh.

Thiên tai, chiến tranh, họa mất nước ập tới. Hai người phải kề vai sát cánh bảo vệ quốc gia, thay đổi lịch sử. Mộ Dung Phức dĩ nhiên sẽ cầm cờ đi đầu, lập chiến công oanh liệt. Phía sau người phụ nữ thành đạt luôn có bóng dáng của người đàn ông đảm đang. Các bạn sẽ thấy Nhạc Phương kì thực rất đảm đang, thông minh có thừa, lo xa có tuốt, dự trù abc def rất tốt, bảo hộ cả hai an toàn. Nói chung là lợi hại, nhân tài bất lộ.

Câu chuyện kết HE, vui vẻ sum vầy. Hai người nắm tay nhau đến đất Thục nghèo khổ xa xôi, tránh xa kinh thành mà sống đời làm Vương một cõi. Dĩ nhiên với sự đảm đang của nam chính, họ sẽ không chết đói được!

Hùng giả viết phượng, thư giả viết hoàng (Con trống gọi là phượng, con mái gọi là hoàng).

Được tháp tùng một phượng hoàng thì có gì ủy khuất? Nhạc Phương cam nguyện thu bớt tư thế nam nhân, yếu ớt một chút nhưng có thể trở thành chồng của Mộ Dung Phức, cha của các con nàng, còn đòi hỏi gì nữa?

Ôm phượng hoàng, chết trong bể lửa niết bàn, cái gì cũng cam nguyện, ai bảo bạn nam chính nhà mình có sở thích tự ngược, muốn nằm dưới vuốt sắc của thần điểu cơ chứ?

Online và ebook

P/S: Thấy đọc giả réo dữ quá, Hoa Ban tranh thủ ngoi lên một cái. Các bạn cố chờ đến cuối tháng 7 đi, mình thi Ngoại Thương nên không thoải mái giờ giấc được. Thay vì ngồi chờ HB thì tranh thủ ủng hộ Phù Vân Hoa giúp bạn Ki_chan nhà tớ nhe. Đọc review của Hoa Ban mà dám chê truyện mình viết là giận thật đó =)) Lần đầu thử sức với huyền huyễn, không dám nói hay nhưng mà hoành tráng nhất có thể ^_^ Một tuần vui vẻ nha tình iu!

 

Bài liên quan: REVIEW TỔNG HỢP

23 bình luận về “Quyện tầm phương – Hồ Điệp Seba

  1. ê ê được nha truyện đọc na ná nữ tôn cưng chết được nói chứ ta rất ngán mấy cái nam tôn nữ ti mà hơi THÍCH nữ tôn :)))) nam9 anh nào cũng cưng ≧▽≦ ( ≧✯◡✯≦

    Thích

  2. sau khi doc dên chuong 11 minh thât su dông ý voi ý kjên cua HB ko phân biêt duoc ai la nam ai la nu.truyên doc cung duoc.HB thu doc cuôn tuong quân o trên ta o duoi xem sao nhé.vi minh thây cuôn do rât hay.va cam dông.la cuôn cô dai minh thich nhât.thank b nhjêu

    Thích

  3. a.a.ha..haaa….vui toá hanh phuc wa.tim mai moi ra bo truyên thu vi.nhu thê nay.m thich nu cuong nam yêu duôi hee.sau khi doc xong tuong quân o trên ta o duoi thi ko tim duoc bô nao nhu vây nua.may wa hôm nay duoc b gioj thiêu bô nay phai doc ngay moi duoc.

    Thích

  4. ya, em mới đọc 1 truyện của tác giả này thôi, rất dễ thương, cười không ngậm miệng lại nổi ~ đa số là nữ cường nhỉ, nam chính toàn thấy mít ướt và bị cảm hóa ^^ Anh này nhớ họ tên, quê quán, cha mẹ để quên đi đau khổ thì bạn Tranh của Nhật kí thuần hóa phu quân lại đọc Kinh thư để ….. “giữ vững chiến tuyến trong chiến đấu” =)) HB thi xong rồi, cố gắng đọc nhiều truyện viết review tiếp nha =))

    Đã thích bởi 2 người

  5. chị ới, Mộ Dung Phất- Mộ Dung Phức….tên của nữ chính hk đồng nhất nha tỷ…..Bản thân e cũng rất thích tg này nhưng mới chỉ đọc 2 bộ Cán hoa khúc vs Man cô nhi….truyện của tg này cứ như 1 cõi bình yên mà e tìm kiếm vậy ak….^^….thanks chị đã giới thiệu bộ này, chúc chị thi tốt ha….

    Thích

  6. Mình cũng rất thích Hồ Điệp Sabe và hầu như đã đọc hết những truyện đã đc edit của tác giả này. Phải nói Quyện tầm phương là truyện thuộc thể loại khó đọc (đối vs một số người), nói thật thể loại này cũng không phải là loại mình thích, nhưng vì Sabe nên mình đã đọc. Và quả thật tg chưa bao giờ làm mình thất vọng ^^. Chỉ một điều làm m đau lòng (muốn cheest~~~) là không hiểu sao bạn Mossy edit lại thích cắt H thế (hay là truyện này bị cắt thật nhỉ?). Thực sự H trong truyện của Sabe không nặng, đọc không thấy tí dục vọng nào mà rất ấm áp, rất ngọt ngào, rất tình người nên nếu H truyện này bị cắt thật thì đúng là đáng tiếc. Truyện edit mượt. Dù sao cũng cảm ơn bạn Mossy đã mang đến cho mọi người một tác phẩm hay nữa của Sabe

    Thích

  7. Trời ơi em ơi chị bái phục bút lực cao siêu của em, đọc còn hay hơn truyện nữa :)) Chúc em thi đỗ điểm cao trở thành tiểu sư muội của chị nhé^^

    Thích

      1. Bạn ơi cố lên nhé! Bạn thi đậu để còn truyền kinh nghiệm cho mình nữa ^O^ sao thì những cố gắng của Hoa Ban chắc hẳn sẽ có kết quả xứng đáng. Giữ sức khỏe bạn nha!

        Thích

  8. Lần đầu tiên biết đến Hồ Điệp SeBa là tình cờ xem Man Cô Nhi, truyện đó mang xu hướng tự truyện (với nhân xưng ngôi thứ 1), đúng là lúc đầu thấy tầm tầm, nhưng càng xem càng thấy cái duyên ngầm của truyện qua cách tự truyện của nhân vật nữ chính. Dạo đó Mình cuống cuồng tìm tên tác giả Hồ Điệp SeBa, cũng như tác giả Thập Tam xuân vậy đó. Rất tiếc dạo đó, tác giả Hồ Điệp chưa có thêm truyện nào, mãi sau nầy mới thấy Phù Cừ (con của 2 nhân vật chính trong Man Cô Nhi), rồi Cán Hoa Khúc. Nhưng 2 truyện nầy lại thiếu cái hay, cái duyên của truyện Man Cô Nhi, Mình thầm hay tác giả đã đuối sức. Thời gian gần đây, Mình thấy có thêm 2 truyện Vọng Giang Nam, Quyện Tầm Phương. Vì thấy nội dung của Quyện Tầm Phương viết về Nam sủng, nữ đế nên Mình hơi e ngại , chưa vội xem (Mình cực ghét loại truyện nầy, không hiểu sao là nữ nhưng Mình không thích chế độ nữ nắm chính quyền). Riêng Vọng Giang Nam thì Mình xem rồi, khá hay, nội dung lạ, nhân vật nữ trong kiên cường, ngoài dịu dàng (đúng mẫu Mình thích). Dự định hôm nào sẽ tiếp tục luyện tiếp bộ Quyện Tầm Phương (nhưng vẫn còn ngài ngại thể loại), giờ được đọc cái review nầy của Bạn Hoa Ban, Mình càng có động lực hơn để xem. Cám ơn Bạn.

    Thích

  9. Chúc HB thi tốt nhé. Huyền huyễn mà sao bỏ wa đc sư đồ nữa chứ (Nhớ Trọng Tử wá :”>), vẫn xem nhưng wên like -_- Bản chất silent reader thấm vào trong máu rùi :”> Thoy để iu lại từ đầu =))

    Thích

Biểu cảm cho comment: [̲̅$̲̅(̲̅ιοο̲̅)̲̅$̲̅] ≧▽≦ (─‿‿─) ✿◕ ‿ ◕✿ ❀◕ ‿ ◕❀ (ノಠ益ಠ)ノ (◡‿◡✿)  (✿◠‿◠) ≥^.^≤  (>‿◠)✌ ٩(●̮̮̃•)۶ ≧◠◡◠≦✌  ≧'◡'≦  ≧◔◡◔≦  ≧◉◡◉≦ ≧✯◡✯≦  ≧❂◡❂≦  ≧^◡^≦  ≧°◡°≦ ᵔᴥᵔ  (°⌣°)  ٩(^‿^)۶ ٩(͡๏̮͡๏)۶ (>‿♥)  ♥‿♥ (▰˘◡˘▰)  ಠ_ృ ಥ_ಥ ►_◄ (╥﹏╥) ( つ﹏╰) (─‿‿─) ◤(¬‿¬)◥ (∪ ◡ ∪) ▧.▨ (*^ -^*) •(⌚_⌚)• (-’๏_๏’-) 囧