Bình luận tiểu thuyết · Giới thiệu sách hay

Anh hận anh yêu em – Tiểu Hài Tử Ngươi Tới Đây.

anh-han-anh-yeu-em-sho1

Trời ơi! Lúc viết review mới phát hiện hóa ra tác giả bộ này là THTNTĐ. Mình là mình ghi thù rất lâu, bụng dạ hẹp hòi, từ khi nếm qua cái món “Từ sao hỏa đến sót rác” với vết thương lòng chưa thể khép miệng, Hoa Ban đã ngầm anti tácgiả này >_< Rút kinh nghiệm không nên nhìn tên người viết cho tới khi đọc xong bộ truyện, như vậy thì đánh giá và cảm xúc mới khách quan hơn!

Thú thật thì bộ này nội dung không mới cũng không cũ, viết khá bài bản, lâu lâu đọc được một câu cũng lạnh sống lưng bởi vì… sâu sắc và triết lý lắm! Điểm trừ to đùng chính là diễn biến tâm lý của nhân vật quá biến thái, mình đọc từ đầu tới cuối chỉ có khát khao duy nhất là bổ sọ nữ chính ra coi trong đó có gián mọt gì không =)) Mà trớ trêu một điều: chính vì bạn nữ chính quá điên mà câu chuyện này mới xảy ra, đây chính là cốt lõi tạo lên kịch tính và diễn biến của mạch truyện. Nhìn chung thì khá là bất mãn và cũng thật tức giận nhưng càng bất mãn thì lại càng mong mỏi xem cuối cùng cái nàng đáng ghét kia có số phận bi thuơng cỡ nào. Tiết rằng cô ta là nữ chính, trời sinh đã được tác giả ưu ái đến ái ưu, cho nên… lòng căm thù của Hoa Ban không hề được giải phóng. =))

Vì lẽ đó, cảnh báo bạn nào ghét cay ghét đắng Diệp Phổ Hoa trong truyện Giường Đơn hay Giường Đôi thì không nên coi bộ này, bởi bạn Hình Dục cũng sem sem cỡ đó. Và nếu bạn nào lỡ fall in love bởi vì Thi Vĩnh Đạo thì chắc cũng yêu nốt nam chính Hình Khải của chúng ta. Từ đó kết luận, truyện này vừa thương vừa ghét nhưng tuyệt đối không đánh bại được tác phẩm của Cầm Sắt Tì Bà trong lòng tớ ^_^

Rốt cuộc thì quyển sách nào gửi tới thông điệp gì? Gía trị nó nằm ở đâu? Ôi, làm ơn đi, xin đừng hỏi những câu cao siêu như vậy đối với tiểu thuyết ngôn tình. Gía trị lớn nhất vẫn là để giải trí và thông điệp thì luôn ca ngợi tình yêu – cái thứ mà bản thân tôi cũng hoài nghi liệu có tồn tại hay không. Ai bảo bạn là con gái và ai bảo trời sinh con gái có cái hồn lãng mạn vu vơ.  Tôi vẫn đọc, vẫn khóc và cười vì câu truyện. Chính vì thế hãy học cách khoan dung nhưng không xem nhẹ vấn đề “hiện thực” của tác phẩm, hoài nghi nhưng không lý trí cứng nhắc vấn đề “tình tiết”. Đó chính là cách bạn đọc ngôn tình trong thoải mái và bay bổng nhưng sẽ không lậm, không nghiện và tuyệt đối không làm nó gây hại cho thế giới thật bạn đang sống!

Điều khiến tôi có cảm tình với tác phẩm này trước hết là tên sách có tính hàm xúc và không “lạc đề” so với nội dung. Nhiều khi cuốn truyện có cái tên nghe thật kiêu, thật hoa mỹ, thật cuốn hút như đọc xong khép sách lại ta phải tự hỏi: rốt cuộc nhà xuất bản có đóng nhầm bìa này ruột kia không?

bia-1-anh-han-anh-yeu-em

Anh hận anh yêu em – Hình Khải hận vì anh yêu Hình Dục, cả câu truyện luôn lập đi lập lại mối hận này.

Vì sao lại hận “anh yêu em”, mà không là hận “em”? Cái khiến Hình Khải day dứt, đau khổ, giày vò là tình yêu anh lỡ trao cho khúc củi tên Hình Dục. Có một câu chuyện nhỏ thế này: Chàng trai cõng cô gái trên lưng, nàng hỏi anh: “Em có nặng không?” Anh chàng thành thật trả lời: “Nặng lắm, cả thế giới trên vai sao mà không nặng được!” Vâng, chính vì cái nguyên lý đó mà Hình Khải không hận cô được, cho dù cô quả thật quá đáng ghét. Anh không hận cô được vì nếu hận thì chẳng khác nào phủ nhận cả thế giới mình sống.

Hình Khải sống rất mệt mỏi mà không thể đổ lỗi lên đầu Hình Dục, vậy phải quy trách nhiệm cho ai? Anh chỉ còn cách tự hận chính mình, hận mình đã yêu, hận tình yêu anh dành cho cô. Chính vì nó mà anh ra nông nổi này, chính vì nó mà câu chuyện của họ nhảm nhí tới mức này! Nhưng nếu có thêm một lần chọn lựa, tôi tin chắc rằng Hình Khải cũng sẽ yêu Hình Dục mà thôi. Biết vì sao không? Bởi vì cô gái đáng ghét nhất thế giới lại yêu anh nhất thế giới và bởi vì cách yêu đáng ghét nhất thế giới lại là tình yêu mãnh liệt nhất thế giới. @_@ ây da, tớ chóng mặt quá….

Nếu phải chọn lựa một khoảnh khắc đẹp nhất trong câu chuyện này, tôi không chọn kết thúc, mà chọn mở đầu. Cái thời 16-17 tuổi với quá trình nổi loạn của trẻ vị thành niên, cũng là khi tình yêu non nớt vừa chớm nở, tựa một đóa hoa chưa xòe hết cánh.

Từ khi bắt đầu, Hình Khải cực ghét cô em nuôi Hình Dục. Cô 14 tuổi thì tuổi tâm lý là 41, khi lên 16 thì tuổi tâm lý cũng tăng vọt lên 61. Thật là phi thường! Cô bé Hình Dục với tuổi thơ quanh quẫn trong “ngôi làng liệt sĩ”, với gia đình vắng cha và mẹ, với tuổi thơ bị ám ảnh bởi nước mắt người mẹ mất con, người bà mất cháu, người em mất anh chị. Hòa bình vẫn có những hy sinh và hòa bình vẫn tồn tại những ngôi làng “chiến sĩ thời ngừng bắn”. Cô vốn gọi là An Diêu, bố là nam liệt sĩ, mẹ là nữ liệt sĩ và ngài đại tướng Hình Phục Quốc đã đem cô bé về nhà chỉ bởi câu nói: “Từ sau khi nhìn thấy thi thể bố mẹ, cháu không còn sợ thứ gì trên đời nữa!”

An Diêu không còn là An Diêu, cô trở thành Hình Dục và bắt đầu cuộc sống mới với tư cách con gái nuôi – con dâu nuôi của nhà họ Hình. Qúa khứ, những nổi đau, những mất mát,… tất cả đã hun đúc ra một Hình Dục không biết cười, không biết co giãn cơ mặt, mẫu mực và bình tĩnh như con robot sống với bản lập trình.

Hình Khải cảm thấy trong nhà có xác ướp, anh ghét người bảo mẫu khe khắt từng đồng xu anh dùng, từng người bạn anh quen, từng giờ ăn giấc ngủ,… Bổn phận của con dâu chính là nghe lệnh bố chồng, uốn nắn lại anh chồng xiên vẹo. Hình Khải ngỗ nghịch, học dốt, quậy phá và đạo đức kém. Đó là những gì bố anh cũng như người ngoài nhìn thấy. Trong đôi mắt trải đời và tinh tế của Hình Dục, anh chỉ là cậu bé to xác sống trong tòa nhà lớn lạnh lẽo, lấy cách thức tiêu cực nhằm gây chú ý với bố. Anh đơn độc giống cô, anh khát khao tình thân giống cô. Họ chẳng qua là hai mảnh đời có chung số phận.

img_5200

Phải thừa nhận khi còn trẻ Hình Dục trưởng thành mà Hình Khải thì còn thơ ấu. Và khi lớn lên, Hình Khải trưởng thành thì cô đã già rồi. Hình Dục quá sắc sảo, quá thông minh, chính cô đã từng bước khống chế tính cách và con người anh, thay đổi thế giới quan của anh. Cô dạy anh cách suy nghĩ trước khi chi tiêu, cách tìm thấy niềm vui từ sự học. Hình Khải chẳng qua là con búp bê bị cô thao túng.

Anh chàng này ban đầu rất tệ, vừa lưu manh vừa táo tợn, đem tới không ít khổ sở cho cô vợ bảo mẫu. Anh có tất cả tính nết của một cậu trai mới lớn, thích hưởng thụ, thích kiêu ngạo, thích tự mãn. Anh thay bạn gái liên tục, bởi vì trẻ con luôn thích đồ chơi mới và bởi vì có quá nhiều đồ chơi với đủ thứ màu sắc rực rỡ. Hình Dục cười nhạt, thờ ơ, thậm chí giúp đỡ quan hệ trai gái lăng nhăng của anh, Hình Khải không thích cô nhưng đàn ông có bản tính sở hữu rất cao. Nếu đã là vợ tương lai thì cô nên biết ghen, nên tỏ ra tôn thờ anh, níu kéo anh. Lòng tự trọng của một cậu trai bị tổn thương và hắn ghi thù, quyết sa đọa tới bến xem nàng có liếc nhìn hay không. Trận cá cược này, Hình Khả thua, cũng như hàng trăm trận đặt cược trước đó. Hình Dục là cây tùng vững chắc, gió bão thổi không nghiêng, sóng thần đánh không đổ!?

Tất cả trò trả thù trẻ con, trò quỷ lừa phỉnh của anh đều bị nàng hóa giải nhẹ nhàng. Nàng còn biết lợi dụng sự tò mò của anh về cơ thể trổ mã của mình mà đưa ra điều kiện 85 điểm. Hình Khải mắc mưu ngon ơ, đem trí tuệ vốn bị anh bỏ ngõ ra sử dụng, quyết tâm lấy 85 điềm để nhìn cô… cởi sạch trước mặt mình.

Kết quả thì sao? 84,5 điểm, thủ khoa môn ngoại ngữ đập bàn tức giận bỏ đi. Có trời mới biết anh chả quan tâm thành tích này ngoạn ngục cỡ nào, anh chỉ muốn 0,5 điểm, con số bé xíu mà đánh bại lòng tự tin của thằng con trai. Cuối cùng thì Hình Dục vẫn làm tròn điểm cho anh, vẫn ung dung điềm tĩnh… cởi quần áo ra. Hình Khải nghĩ cô ta là ni cô sống – linh hồn đã thành phật thoát ly thể xác, hồng trần nhẹ tựa lông hồng cho nên chẳng quan tâm cơ thể mình sẽ bị ai xem, ai sờ. Mãi rất lâu, rất lâu sau này, khi đọc nhật ký của nàng, anh mới hiểu: Hình Dục tình nguyện làm như vậy là vì cô nghĩ trước sau cũng đem thể xác mình giao cho anh, cuộc đời cô từ đó đã định sẽ trở thành “của anh”.

Tuổi trẻ bồng bộc và nhạy cảm. Hình Khải bắt đầu yêu khúc củi Hình Dục từ bao giờ? Có lẽ là khi lần đầu trông thấy nước mắt của nàng, lần đầu nhận ra trò xấu có thể thương tổn sâu sắc tới ai đó, hoặc có thể là cơn mưa phủ đầy tâm trạng của bọn họ, là chiếc giày anh chà lau mỗi ngày để nó cũ đi, để hoàn trả tội lỗi cho em gái. Khi mà tuổi đời bước qua ngưỡng cửa mới, anh bắt đầu chịu trách nhiệm cho sự nghiệp, tương lai, bắt đầu học cách tồn tại với gian khó, bắt đầu thoát cái vỏ công tử lông bông, bắt đầu con đường quân sự – chính trị lỗi lạc,… và… anh cũng bắt đầu làm bài tập trắc nghiệm tình yêu thế này:

Hỏi: Bạn có yêu Hình Dục không?

A.Có yêu

B. Yêu nhiều hơn

C.Hơn cả A và B

Đó là bài trắc nghiệm mà tôi dành cho nhân vật, đề bài rất vừa sức và trình tự đáp án thay đổi từ trên xuống theo thời gian. ^_^

Điểm yếu chí mạng của Hình Khải là lòng kiêu hãnh. Anh kiêu hãnh nên không cúi đầu với Hình Dục, anh kiêu hãnh nên không hạ mình xin xỏ tình yêu từ cô, anh kiêu hãnh nên không tin mình không quên được cô và anh kiêu hãnh nên luôn nghĩ rằng trên đời còn lắm đàn bà tốt hơn Hình Dục.

Điểm yếu của Hình Dục là… cái gì cũng yếu =_= Nếu tôi là tác giả, việc đầu tiên tôi làm chính là đem cô nàng này đi khám bệnh tâm thần. Cần phải cấp cứu mở hộp sọ, phẫu thuật phục hồi dây thần kinh tên là “lạc quan”. Hình Dục sống quá tiêu cực, thế giới của cô đầy mây đen xám xịt, không dám thử, không dám liều, không dám tin tưởng, không dám mềm lòng, không dám yếu đuối. Cô giống như con thỏ trắng cặm cụi làm một cái lồng sắt, làm xong thì chui vào, bóp ổ khóa, ném chìa khóa ra xa và… co ro cam chịu số phận do mình định đoạt!!?? Bạn nói thử xem, con thỏ này không điên thì chẳng lẽ bình thường? Haizzz… nhắc tới mà tức chết được, trên đời này có lắm kẻ bệnh hoạn tự nhảy vào cái bẫy tâm lý do mình tạo nên. Hèn chi Hình Khải hận vì yêu cô, ai yêu cái nàng này mà sung sướng được chứ?

1372165675-emchuabaogionoiyeuanh_tinhyeugioitinh_eva1

Giận thì giận mà thương thì thương. Xem nhật kí sự thật của Hình Dục mới thấy cô cũng khổ không thua thì anh, mặc dù khổ là tự cô gây ra. Hiếm có nhân vật nữ chính nào làm tôi không xác định nổi tình cảm dành cho cô ấy, rốt cuộc là ghét nhiều hay thương nhiều đây???

Cái đồ xấu xa Hình Dục vậy mà được một người như Hình Khải yêu. Cô vật anh chết lên chết xuống, buông tay rồi kéo lại, nhả ra rồi nuốt vào, nổi lên rồi lặn xuống, lòng vòng lẫn quẫn chung quy thì yêu càng thêm yêu. Đúng như Phó Gia Hào nói: chỉ có Hình Khải mới yêu nổi với sự dã man của cô nàng, 13 năm sống dở chết dở mới đem hai người lại bên nhau.. Trên đời này chắc không còn đàn ông có sức chịu đựng lớn hơn anh nữa!

Nếu em không muốn tôi làm chồng, tôi có thể làm anh trai.

Làm chồng, tôi sẽ ân ái với em cả đời.

Làm anh, tôi sẽ yêu em nhiều hơn vợ.

Nếu em muốn tôi làm người dưng, tình huống đó không thể xảy ra!

Cuối cùng, mình rất mừng vì Hình Dục gặp nạn, đáng đời cô ta! Nhưng cũng rất buồn vì Hình Dục gặp nạn, bởi anh Khải lại khổ phen nữa. Tổng kết lại thì vui nhiều hơn bởi vì khi nàng tỉnh lại, Hình Dục ngày xưa chết rồi, An Diêu thuở bé cũng biến mất. Cô có tuổi thơ trống rỗng, quá khứ trắng xóa, sẽ không còn cái gì khống chế tâm hồn mộng mơ của người thiếu nữ, không còn lý trí ngu ngốc, không còn thế giới bi quan. Bây giờ chỉ có cô bé Hình Dục 12 tuổi với duy nhất cái tên Hình Khải tồn tại trong đầu. Mười ba năm nấu cơm giặc giũ cho anh đổi lại cả đời anh chăm sóc và yêu thương cô. Hình Dục ngày xưa mẫu mực và cứng nhắc cỡ nào thì Hình Dục bây giờ lại càng trẻ con, nông nổi, liều lĩnh và dựa dẫm vào anh. Cuối cùng cô cũng ra dáng phụ nữ rồi, biết làm mềm chính mình để đàn ông yêu, biết nói những điều trái tim suy nghĩ… Chúc mừng cô gái điên đã hoàn lương làm người khỏe mạnh. Chúc mừng Hình Khải si tình đã chuyển mệt mỏi tâm lý về mệt mỏi cơ thể. Ít ra thân xác đau thì dễ chịu hơn tâm hồn đau!

Vậy là anh sẽ tiếp tục cuộc đời với thân trai gánh trách nhiệm với Tổ Quốc và thân chồng gánh trách nhiệm với Hình Dục.

Và thế là mỗi ngày anh sẽ được nghe nàng nói câu “em yêu anh”, nói bù mười ba năm nợ nần, tính cả phần lời phần lãi thì vừa đủ một kiếp. Phù! May quá, may là có một kiếp. Tôi chỉ chúc Hình Khải kiếp sau yêu được cô nào khá khẩm hơn, ít nhất thì thần kinh cũng bình thường hơn.

Yêu em yêu đến khổ! =))

P/S: Sao bài review này giọng HB chua lè chua lét, cay xè cay xét thế nhỉ? Hình Dục, cô giỏi lắm, tôi ghét cô như vậy mà cũng bỏ công viết review cho cô, có bản lĩnh đó!

Sách trên tiki

Bài liên quan: REVIEW TỔNG HỢP

41 bình luận về “Anh hận anh yêu em – Tiểu Hài Tử Ngươi Tới Đây.

  1. Nam chính là đàn ông mà chẳng dứt khoát gì cả, bản thân mình đã đính hôn mà còn ko cho nữ 9 có niềm vui khác. Gặp con nào cũng rung động tim cũng mềm nhũn mình mà là nữ 9 cũng chẳng tin nổi anh này

    Thích

    1. Bởi rứa mới nói tg viết hay. Viết Hình Khải giống đàn ông, và Hình Dục giống phụ nữ. Mệnh đề vì yêu em/anh mà anh/em mà làm thế này thế kia chỉ xảy ra khi 2 ng hiểu thế nào gọi là nhẫn, là cho, là tha thôi. Còn trc đó đều chó mèo cắn nhau hết. 50 tuổi còn ly hôn, nói chi đến 2 đứa hôi ranh rung động tuổi dậy thì, hay mới tốt nghiệp đh còn phải phấn đấu thấy ông nội mới có tương lai. Lúc đọc tui mong 2 ng làm anh em mẹ đi cho nó khỏe. Khổ cái Hình Dục bị đầu đất. Tui nghĩ thằng lừa kia có cưới tới lần thứ 10 mới lớn lên dc, thì lúc nớ Hình Dục vẫn còn đứng đó, chịu đưa hay cho hắn cầm á.

      Thích

  2. mình rất cảm ơn hoaband vì đã viết bài viết này nhưng theo mình nghĩ thì cái kết là Hình Dục nhớ lại mới đúng. Tác giả đã cố ý làm rõ điều đó ở đoạn trước khi Hình Dục lần đầu nói với Hình Khải “em yêu anh” nhưng sau đấy lại nói thêm rằng “sau này khi lớn, em sẽ cưới anh” làm Hình Khải có chút buồn lòng vì cô vẫn chưa nhớ ra nhưng ở đoạn cuối Hình Dục lại nói rằng “em chờ anh về cưới em” chứng tỏ rằng cô đã biết mình đủ lớn để làm đám cưới. Sau đấy, Hình Khải còn nói rằng “Hình Dục của anh đã quay lại rồi”. Vậy nên mình thiết nghĩ ý của tác giả chính là Hình Dục đã nhớ ra mọi chuyện rồi

    Thích

  3. Bạn bình luận rất thú vị và đáng yêu…A hyhyy, bùn cười rũ rượi lun. Mình cũng có đọc đoạn đầu nhưng đoạn cuối đọc tóm tắt thấy kinh dị quá nên k đọc nữa… Lời nhận xét xử của bạn là cả nỗi lòng của mình với bộ này…
    Mong đọc được nhiều bình luận thú vị và đáng yêu từ Hoa Ban… Tks ❤

    Thích

  4. Nghe bợn nói về Hình Dục như z mình cũng mún đọc thử lém. Trong cung hoàng đạo nói chòm sao của mình rất giống nữ nhân vật chính này, bạn tả HD sao giống wái nhân wớ zợ T.T

    Thích

  5. ō_ō Đang nhảy hố bộ này
    Mình cứ như thấy được bản thân mình trong Hình Dục, yêu không dám yêu, bước không dám bước, lúc nào cũng tràn đầy lo sợ đổ vỡ, lúc nào cũng nghi ngờ.
    Biết rằng đường chưa đi thì không thể biết đường tốt hay xấu, nhưng từ bé tới lớn chỉ toàn nhìn thấy người ta lao đầu xuống ổ gà ổ voi rồi chết không ngóc đầu lên được… bản thân liền sản sinh ra cái gọi là “đề phòng”
    Thật lòng không muốn như thế, không muốn nghi ngờ với thứ tốt đẹp nhất trên đời là tình yêu, nhưng hơn 23 năm sống trên đời chưa từng nhìn thấy tình yêu nào có kết thúc tốt đẹp, xung quanh luôn là đắm say ban đầu rồi sau đó phản bội lừa dối, chưa từng tận mắt thấy bất cứ kết cục tốt đẹp nào thì muốn tin cũng không tài nào thuyết phục bản thân tin được.
    Mình có cái nhìn rất tiêu cực, nên khi đọc truyện này rất đồng cảm với Hình Dục, rấy thích cách nghĩ của cô ấy là làm người chỉ nên dựa vào chính bản thân mình.
    Hình Dục từ bé đã sống trong môi trường đổ vỡ, chia ly, Hình Khải thì ngay từ lúc bắt đầu đã tỏ ra ghét bỏ cô, qua bao năm sống chung lúc nào bên cạnh anh cũng là một đám oanh oanh yến yến, anh chỉ nói là muốn lấy cô, muốn cô nói cô thích anh, nhưng anh đã bao giờ mở miệng nói anh yêu cô hoặc anh thích cô chưa ? Hình Khải hận vì đã yêu cô, nhưng đã bao giờ anh quyết tâm dùng toàn lực theo đuổi cô như những cặp đôi bình thường, anh chỉ có chiếm hữu, chỉ nghĩ tới cảm xúc bản thân, chỉ thụ động nhận chăm sóc từ cô, chưa bao giờ, chưa một lần nào anh làm một động tác nhỏ cửa những người yêu nhau đối với cô, như là giúp đỡ cô việc nhà, nói một câu đúng với lòng :”Em đừng nấu cơm nữa, anh không muốn em cực” hay “Em đừng làm hết việc như thế, anh đau lòng” ? Hình Khải chỉ có chiếm hữu và chiếm hữu, yêu cô là bảo cô nói cô thích anh, là lăn cô trên giường, là hận vì đã yêu cô sao ? Hình Dục ngu ngốc, kém tin tưởng vào cuộc đời nhưng rốt cuộc Hình Khải có cái gì đáng tin ?
    Mình thực sự thấy thương Hình Dục mặc dù bản thân cũng rất ghét cô ấy, như ghét chính bản thân mình.
    Mình đọc truyện thường hay thích mấy anh nam phụ hơn, ây da, chết thật, mình thích anh Đặng Dương Minh hơn, anh ấy biết tôn trọng Hình Dục ngay từ đầu, yêu ghét rõ ràng, không thích An Dao thì sẽ tỏ ngay thái độ xa cách, đối với Hình Dục anh ấy lại rất quan tâm.
    Rất tiếc không phải là tác giả, nếu là tác giả của những truyên đã từng xem kể cả là truyện này thì những chương cuối mình sẽ lật bàn (ノ=Д=)ノ┻━┻… đạp anh nam chính và cho anh nam phụ lên sàn thay thế he he he,,, thế mới đau tim ≧◔◡◔≦

    Đã thích bởi 1 người

    1. Quên ghi câu trọng yếu : Mình ghét Hình Dục vì cô ta cứ làm ra vẻ thánh nữ, thực sự thì đứa nào có tính này mình cũng ghét ráo trọi, tại chắc mình hổ báo quá nên thấy thể loại thánh nữ chạy tới nhà An Dao bày đặt giảng hòa cho Hình Khải là mình muốn lấy dao bổ đầu nữ chính thiệt luôn
      Thiện tai, bạc lực quá (ノಠ益ಠ)ノ

      Thích

  6. cảm ơn bạn hoa ban nhé ^^ vì cái review của bạn mà tớ đã đọc truyện. hơi ngược tâm nhưng rất hay :d đến giờ đọc xong nó cách đây mấy hôm rồi mà vẫn không quên được đành mà vào đây xem các review truyện khác :ddd

    Thích

  7. Trước tiên, rất cảm ơn bạn Hoa Bạn đã bỏ công sức cũng như tất cả những uất ức sau khi đọc xong Anh hận anh yêu em và viết ra một bài review đầy tính hài hước thế này !
    Thật ra, đã đọc bài này từ lâu, nhưng bây giờ nhớ nên mới quay lại đọc lại lần nữa. Mình đã đọc bài review này rất nhiều lần rồi. Cũng phải nói nhờ bài review này của HB mà mình mới quyết định đọc Anh hận anh yêu em, trước đó mình cũng có thấy cái tên này, bìa sách cũng tạm ổn, nhưng không có hứng thú cho đến lúc đọc bài này của bạn.
    Riêng mình, mình rất thích Hình Dục, mình không có nhiều nhận xét về hai nhân vật trong truyện, với mình thích là thích, Hình Dục có cái gì đó, khiến mình đồng cảm ngay từ những trang đầu của truyện. Ừ, cô mạnh mẽ, nhưng lại khiến người ta cảm nhận được sự yếu đuối trong tâm hồn của cô ấy, có lẽ chính điều này khiến mình dành cho Hình Dục nhiều tình cảm hơn cả.
    Một lần nữa cám ơn bạn HB, hi vọng bạn sẽ tiếp tục có những bài Review thật hay để dụ dỗ những người như mình cùng nhảy hố,hí hí. ^^!

    Đã thích bởi 1 người

  8. Minh thich cau nay cua ban qua di thoi: “Chính vì thế hãy học cách khoan dung nhưng không xem nhẹ vấn đề “hiện thực” của tác phẩm, hoài nghi nhưng không lý trí cứng nhắc vấn đề “tình tiết”. Đó chính là cách bạn đọc ngôn tình trong thoải mái và bay bổng nhưng sẽ không lậm, không nghiện và tuyệt đối không làm nó gây hại cho thế giới thật bạn đang sống!”

    Thích

  9. Mình cũng đọc truyện này, thấy rất ức chế chị nữ chính a~. chỉ biết làm khổ Hk và bản thân mình. đọc xong thấy vừa tức vừa tiếc cho những năm tháng hai người đánh mất (mà nguyên nhân chính là do sự quá mức tự kỉ của chị). Cuối truyện thấy ko trọn vẹn cho lắm, mặc dù là he nhưng nếu nhưng tác giả không để chị mất trí nhớ+làm cái đám cưới hoàng tráng huy hàng đền bù lại choanh HK thì tốt hơn là câu nói “đợi anh về cưới em làm vợ”. Haizzzz túm lại 1 câu: Truyện sẽ khiến bạn ức chế cho đến cuối trang giấy a~

    Thích

  10. Mình cũng đọc truyện này. Thật ra thì rất ức chế vs nữ chính a~. Ngược bản thân quá mức làm khổ HK a~. Kết thúc mình cảm thấy tiếc cho cả hai. Tiếc cho những năm tháng đánh mất của hai người ( mà nguyên nhân chính là do chị kia quá suy diễn đi). Gía như tác giả đừng để chị ấy mất trí+làm một cái đám cưới huy hoàng hoành tráng thì mình thấy trọn vẹn hơn là cái câu ” Chờ anh về cưới em”. Túm lại đọc xong truyện vừa bực vừa tiếc vừa vui. Haiizzzz~~

    Thích

  11. Mới đọc đến chương 26 nhưng khói bốc lên ngùn ngụt rồi, thực ra là tích tụ từ những chương trước cơ, đến giờ mới phát tiết, thật là muốn quẳng nữ chính vào sọt rác quá, đọc mà muốn tăng xông luôn, nữ chính bệnh hết chỗ nói. Mình thà chọn An Dao còn hơn :v, lấy Hình Dục về k chết sớm thì cũng phát điên. Đọc mấy chương đầu còn cười ha hả, giờ miệng méo xệch đi rồi. Thôi ráng đọc hết cuốn này vì Hình Khải vậy haizzzz.

    Thích

  12. Vừa đọc xong quyển này, mới quay ra đọc review của HB
    Nói thật là, mình cảm thấy đỡ ức chế hơn rất nhiều so với khi đọc truyện mà ko xả ra được với ai
    Khi bắt đầu đọc mình thấy rất hay, mình rất thích Hình Khải và cũng rất thương Hình Dục, tuy nội dung truyện không phải là mới nhưng nó khá thu hút, trong người cứ có gì đó lấn cấn,càng đọc càng tò mò,rốt cuộc thì vì lý do gì mà HD lại như thế, không cho 2 người một cơ hội nào, HK đã lớn lên, đã trưởng thành, đã từ 1 người không dám thừa nhận tình cảm của mình trở thành một người không thể chối bỏ tình cảm của mình. HK cũng đã phải trả giá nhiều, đã đợi bao nhiêu năm vậy lý do của HD là gì, tại sao 2 người ko thể đến với nhau …..
    Và khi đọc xong quyển nhật ký thì mình muốn nhảy xổ ra trước mặt nữ9 để bổ não cô ấy ra xem trong đó có cái gì ==
    Có lẽ đúng như bạn Hoa Ban nói, nữ 9 điên rồi ><

    Đến những trang cuối cùng, cảm thấy có chút nuối tiếc cho Hình Dực, và cho cả quyển truyện này nữa ~~
    Tuy là HE trọn vẹn đấy nhưng mà … hầy :<

    Thích

    1. có gì nuối tiếc đâu bạn, 1 happy ending mà, cuối cùng HD cũng nhớ ra mọi chuyện trước kia…. Tác giả cố tạo ra những tình tiết hấp dẫn để viết thêm cho truyện, nếu mà 2 người đến với nhau từ lúc đầu thì chưa chắc kết thúc có hậu ^^ vì trước đó HK quá trẻ con, cố chấp & thay người tình như thay áo 😉 HD ko có sự tin tưởng, sợ bị bỏ rơi nên âm thầm theo dõi HK, và cũng được đáp lại là HK 1 năm trời chăm sóc cho HD đang hôn mê trên giường bệnh, và sẵn sàng chờ đợi HD, lo lắng cho cô mặc dù mình đang có địa vị, tương lai rạng ngời đó thôi >>> chốt lại là tình cảm sau 13 năm là tình cảm bất tử rồi >>> happy ending :*

      Đã thích bởi 1 người

  13. mình vừa đọc truyện này xong cách đây 5 phút , lần này là lần thứ 2 đọc lại truyện này …. lần này làm mình rơm rớm luôn 😦 lần đầu đọc thì rất tức Hình Dục , ko biết HD bị cái gì mà lại như thế , cứ nhút nhát sợ hãi , khép mình lại làm khổ lẫn nhau , oằng oại 2 đứa 13 năm trời =_= … mà đọc lần 2 thì thấy thương HD nhiều hơn , HD trải qua nhiều đau khổ mất mát , còn Hình Khải thì cứ làm cho HD ko nắm chắc đc khi nào là thật lòng …. aizzz đọc lần 2 mà rơm rớm hết trơn …

    Thích

  14. Cá nhân ta đọc bài review ni thấy thích kinh khủng. Ta thích nữ chính biết dùng não… Không biết bộ ni ngược tâm cỡ nào? Kiki^^

    Thích

  15. Đọc review của bạn mình thấy khá dễ thương haha , nói chung mình cười suốt thôi . Mình đọc xong bộ này chỉ cảm thấy tiếc cho 13 năm tình cảm của họ , họ đã bỏ lỡ quá nhiều điều . Tiếc cho cả tuổi trẻ của họ , khi mà tình yêu đã chớm nở . Anw mình nghĩ tác giả đã cho Hình Dục nhớ lại tất cả mọi chuyện tại ngay trang cuối cùng bởi vì Hình Khải có nói là “người tôi yêu đã trở về rồi , thật sự đã trở về” (đại loại thế) nên mình đoán như vậy . Đúng là cái kết của tác giả hơi khó hiểu , chắc cũng muốn cho mọi người tuỳ ý tưởng tượng theo cách mình thích 😛

    Thích

  16. Mình cũng thấy truyện này ổn. Lúc đầu đọc cũng chỉ do cái tên tác giả, nhớ mang máng là tên này quen quen, thế là đọc thử. cũng không tệ. =)) diễn biến truyện cũng khá hợp lí, nhưng công nhận là HD dở hơi, không đến mức ghét nhưng cũng bực cực kì, càng bực hơn là tức mà không ngừng đọc được, 1 đêm không ngủ vì truyện này ^^

    Thích

  17. Mình thích truyện này lắm mà hnay tình cờ đọc review của Hoa Ban phải nhảy vào bênh cho Hình Dục 1 câu.
    Đúng là Hình Dục thần kinh có hơi ko bình thg thật, nhưng mà cái sự tự ti và bi quan quá đà của cô cũng ko phải ko có nguyên do. Là những năm tháng tuổi thơ sống với bố mẹ lạnh lùng, ko có tình yêu, sống với những người già đầy cô đơn chờ đứa con không trở về, nên cô có những quan niệm rất bi quan về cuộc sống kể từ đó. Là lúc trở thành con nuôi, cô chịu đựng sự hắt hủi ghét bỏ của Hình Khải, chứng kiến cậu ta xấu xa, thay ny như thay áo, nên dù yêu Hình Khải, cô cũng chưa bao giờ nghĩ cậu có tình cảm gì cho cô. Là những năm đại học, chỉ vì lòng kiêu hãnh cao ngất trời mà Hình Khải đã phạm 1 sai lầm lớn, mang nữ phụ (ko nhớ tên) về nhà trong khi Hình Dục đang trông chờ anh, để Hình Dục lại cay đắng hiểu thành anh đã ko dành tình cảm của cô. Là khi cuối cùng hai người bên nhau, thấy anh càng ngày càng bay xa, sự tự ti của cô lại dâng lên, cô hiểu rằng có bao nhiêu người ngoài kia tốt hơn cô đang muốn có anh, vậy thì cô có gì để cạnh tranh với họ….? Tình yêu có thể phai, chỉ có tình thân mới vững bền. Vì quá yêu anh, cô ko cần danh phận làm vợ, làm người yêu, chỉ cần ở bên anh, thế là đủ với cô. Thật sự mình rất cảm động vì tình yêu của Hình Dục, cô ko giỏi nói ra bằng lời, nhưng những hành động của cô, cái cách cô luôn quan tâm đến Hình Khải, cả lúc cô dửng dưng trước tình yêu của các chàng trai khác, càng chứng mình cô yêu Hình Khải thế nào. Mình cảm động nhất là trong nhật ký, lúc Hình Khải bị SARS, một mình cô tình nguyện chăm sóc anh, vì anh là cuộc sống của cô, khi anh chết cũng là lúc cô ra đi. Còn tình yêu nào điên cuồng hơn thế…?
    Đương nhiên là mình cũng thấy tội Hình Khải, nhg 1 phần lỗi là cũng do anh. Phải chi anh hiểu Hình Dục hơn 1 chút, nhận ra tâm lý tự ti lo sợ của cô, nhận ra tất cả những gì cô làm vì tình yêu với anh, ko phải để trả ơn, thì có lẽ anh đã ko làm cái việc ngu ngốc là quen với nữ phụ để thấy Hình Dục ghen, cuối cùng suýt nữa đã đẩy mối quan hệ của 2 người tới cái kết. Điều làm mình tiếc nhất ở truyện này chính là cái kết hơi tưng tửng vô lý. Chắc tác giả muốn có cái kết mới lạ…? Nhưng nói gì thì nói, với 1 đứa cuồng ngược như mình, mình đánh giá đây là bộ ngược tâm hay, đáng để đọc, và thật sự cái kiểu tình yêu thần kinh, điên cuồng của Hình Dục để lại ấn tượng rất sâu cho mình ^^

    Đã thích bởi 2 người

    1. Cảm ơn chia sẻ của bạn. Nhân vật Hình Dục này đối với mình là thương ko nổi ghét không xong. Đành đổ tội cho quá trình trưởng thành bất thường và cái bóng ma tâm lý do nghịch cảnh tạo ra. Hoa Ban ko cuồng ngược, mình thích ngược nếu nó làm nền tản tốt cho hạnh phúc sau này. Theo mình thấy nhận vật Hình Dục không tệ, nó sẽ hấp dẫn hơn, ít gây ức chế hơn nếu tác giả biết xây dựng khéo léo hơn, thuyết phục hơn. Hình Dục mà bình thường thì bộ này chả có gì xem nữa ^^ Mình phục cô ấy ở sự hy sinh và nẫhn nại torng tình cảm (dù biểu hiện quá bất đồng). Hình Dục cam nguyện cả đời ko lấy chồng, sống dưới thân phận “em gái” mà lo lắng cho Hình Khải, điều này mới là đỉnh điểm của tình yêu. Đánh đổi cả thời gian còn lại dài dằng dẳng, lấy tình yêu vô vọng làm động lực sống. Hoa Ban cũng rất ghen tị với nữ chính vì cô ta “bất thường” như vậy mà vẫn dc nam 9 yêu chết lên chết xuống.
      Về cái kết, mình cũng thấy tiếc và nó vội vã quá, cảm thấy gượng ép và thiếu chút liên kếch so với phần đầu. Ý tưởng kết truyện rất hay! Một Hình Dục ngây thơ và bắt đầu lại cuộc đời mà ko bị thứ gì trói buộc hay ám ảnh. Đây giống như cách “lật ngược vấn đề”, cởi bỏ nuốt thắt quan trọng nhất của câu chuyện: TÂM LÝ NHÂN VẬT. Một cách kết thúc thỏa đáng và tuyệt vời như vậy lại bị sự vội vã và thô sơ của tác giả làm cho mất đi phần nào cái hay.
      Đáng tiếc cho câu chuyện!

      Đã thích bởi 1 người

    2. Chưa đọc truyện này nhưng đọc bài của bạn mình nghĩ chắc mình ko ghét nữ chính này được rồi. Đối với 1 ng bị thiếu thốn tình cảm từ nhỏ như HD thì HK chính là thứ ấm áp duy nhất trong cuộc đời cô, nếu mất đi HK thì cũng giống như mất đi cuộc sống. Biến tình yêu thành tình thân vì tình yêu ko vững vàng còn tình thân thì ko có gì có thể thay thế. HD thật ra là kiên cường hay là nhút nhát nhỉ? Có lẻ giống như bạn hoaban đã nói là HD đã xây nên 1 cái lòng sắt để nhốt ko fai là cô ấy mà là ty của cô giành cho HK vào trong đó, cô chỉ là muốn bảo vệ nó theo cách của riêng cô, bảo vệ nó chư chính sinh mạng của cô, còn bản thân cô dù chảy máu đau đớn cũng cam chịu làm người thân bên cạnh HK.
      Cuối cùng là ko biết có nên đọc truyện này ko đây, mình cũng là 1 ng tự ti đây liệu khi đọc có đồng cảm được với nữ chính để giảm bớt ức chế ko =))

      Thích

    3. Lướt 1 dọc cmt, chỉ có bạn là cùng suy nghĩ với mình ^^. HD là là nv khiến mình vừa yêu vừa giận, giận vì thương chứ ko phải vì ghét.
      Đồng ý là cách yêu của HD quá tiêu cực, nhưng suy đi cũng phải xét lại. Cái gì cũng có nguyên nhân của nó. Cuộc sống trước đây của HD ko hề bằng phẳng và tốt đẹp. Cô ấy đã phải chịu quá nhiều đau thương trong quá khứ, cảm xúc dần bị bào mòn cộng với tâm lí tự ti, khép kín đến mức phải học cách mạnh mẽ tự chữa lành vết thương của mình …đến mức trở thành người ko lộ rõ hỉ nộ ái ố trên mặt. Nếu là mình yêu một người đàn ông như HK, ko chắc nắm chắc đc thì chăc chắn cũng sinh ra tâm lí uất ức vặn vẹo như thế này thôi :'<. Nhưng HD này mạnh mẽ hơn m, gặp là m buông tay chắc rồi,vì càng chìm sâu vào nó là càng tự ngược bản thân thôi, quan niệm sống của m là ko có tình yêu thì bạn vẫn có thể sống đc,tình yêu chỉ là thứ gia vị bổ trợ của cuộc sống mà thôi, ko ai có thể yêu bản thân nhiều hơn chính mình(có lẽ m có lối suy nghĩ suy nghĩ ích kỉ ^^).Lại nói về HD, gặp phải 1 HK trẻ con và ko nắm chắc đc như thế, cô vẫn âm thầm yêu và hướng về anh, chỉ cho đi mà ko dám nhận lại, tình yêu đó là quá tiêu cực nhưng có mấy ai hy sinh cho người mình yêu, dám làm tất cả mọi thứ vì người đó như cô? Từ ngày Cô quyết định xem anh là cả lẽ sống của đời mình,ngày mai có ra sao cô cũng quyết cùng sống cùng chết với anh thì HD đã chứng tỏ bản thân là người con gái rất cao cả . Trong tình yêu , lời nói ra thì rất đơn giản nhưng quá trình thực hiện nó mới là là điều ko tưởng, vậy mà HD đã làm được, chỉ trách rằng cô đã chọn 1 cách yêu quá tiêu cực, tự làm đau bản thân và cả người mình yêu. Người con gái như HD khiến cho HK vừa hận mình vừa yêu đến sống chết đến vậy cũng rất xứng đáng.
      HK là nv phải nói sao nhỉ? 1 đứa trẻ ngỗ nghịch, ấu trĩ và sỉ diện (Xin lỗi trước vì đã phê phán anh như thế), 13 năm lãng phí của 2 người một phần cũng là do công của anh chắp tay tạo nên. Cảm xúc thay đổi thất thường như lật sách, làm ra những việc ấu trĩ xong rồi tự ngược bản thân, hành xử gia trưởng cứ xem mình là nhất và ai cũng phải phục tùng mình, quá xem trọng và nâng cái tôi của bản thân lên cao mà ko nhìn thấy cảm xúc của người khác, nhìn cái cách mà anh bắt nạt HD là m tức ko chịu được. Anh ta có lối suy nghĩ cứ như quỹ đạo cuộc sống của HD phải bắt buộc phải quay guồng theo ý của của mình, thản nhiên nhận lấy những gì mà HD đã làm cho mình bằng thái độ cho rằng đó là điều dĩ nhiên cần phải có, nhưng anh ta đâu hề hay biết đó là nguyên nhân làm tổn thương đến HD và dẫn đến tạo ra lối suy nghĩ quá mức tự ti của cô như thế. Cuộc sống có cho đi thì cũng cần phải nhận lại chứ. Có thể những tính cách đó hình thành do từ nhỏ anh thiếu đi tình thương của mẹ, ít có đc sự chăm sóc dạy dỗ của cha, đến mãi khi HD xuất hiện từ thái độ bài xích dần dần trở thành dựa dẫm, ỷ lại vào cô. HD đã cảm hóa và dạy anh cách trưởng thành trong lối suy nghĩ cũng như nhân cách. Nói thật qua sự kiện dịch Sars anh mới dần trưởng thành, từng bước bỏ xuống cái tôi của bản thân, lúc ấy anh mới khiến cho m cảm thấy bớt ác cảm như lúc đầu, chắc có lẽ do m là 1 người quá cầu toàn nên mới có suy nghĩ như thế ^^.
      Tuy nhiên cuối cùng thì mọi người cũng đã nhìn thấy đc HK bồng bột & ấu trĩ năm nào đã thay đổi lột xác hoàn toàn thành người đàn ông thật sự trưởng thành về mặt sinh lí cũng như tâm lí, dĩ nhiên phần thưởng đổi lại là 1 cô vợ xinh đẹp, dịu hiền , đã yêu anh hơn cả bản thân 🙂
      Tình yêu của hai người này quá mệt mỏi,2hai đứa trẻ hai thân phận đặc thù và hoàn cảnh sống khác nhau nhưng có cùng điểm chung duy nhất: sự cô độc (nhưng HD chọn cách mạnh mẽ và lí trí để sống, còn HK thì ko), cùng dựa dẫm an ủi và che chở nhau khiến cái tình thân ban đầu mới tiến hóa dần thành tình yêu, kết thúc là trở thành thứ tình cảm sống chết có nhau không thể chia lìa ,khó mà diễn tả…
      Cả 2 đều chọn cách yêu, bảo vệ đối phương tựa như sợi dây nối liền sinh mệnh với nhau,dẫu cho chẳng thể thành đôi, tâm niệm chỉ cần đối phương có được hạnh phúc và mỗi ngày vẫn được nhìn thấy lẫn nhau là đã quá đủ (2 người này sống chung lâu ngày bị lây tính tự kỉ của nhau :)) ) nhưng việc làm đó là con dao 2 lưỡi : là sự hy sinh cao cả mà cũng là phương thức tự làm tổn thương lẫn nhau, khiến cả hai người suốt 13 năm trời vẫn ko nhìn thấu được nút thắt của vấn đề mà phải đi vòng vèo suốt một quãng đường dài như thế,phải nhờ đến quyển nhật ký mà hóa giải mọi hiểu lầm. Haiz tình yêu này rất đẹp, rất cảm động mà cũng thật là mệt mỏi… ôi mình thật khâm phục trí tưởng tượng của tác giả. Truyện mở đầu rất hay nhưng Cái kết khiến mình quá hụt hẫn, ôi tội nghiệp nữ chính của tôi quá, bị hành hạ từ đầu đến cuối 😥 , hên là tác giả về sau trái tim cũng mềm đi một ít viết thêm ngoại truyện và mãi đến khi đọc những dòng cuối cùng mới xoa dịu được trái tim uất ức và đau khổ này :))
      Nói đi nói lại tình cảm mình dành cho các nv vẫn là nghiêng về Hình Dục nhiều hơn ^^

      Đã thích bởi 1 người

  18. Trùi ui 23/7 rồi mong được chính thức chào đón HB quay lại như đã hẹn mấy tháng trước ghê!! Nào là quà, nào lag ebook đặc biệt hí hí!!! Welcome back! Chúc em thi đâu đỗ đó nha!

    Thích

  19. Thú thật là mình lại thích truyện này lắm, ngay từ đầu đọc vào đã có cảm giác rất dồn nén.

    Có lẽ là vì tâm lí mình cũng khá biến thái và bi quan nên mình không ghét Hình Dục nhiều như Hoa Ban, mà lại thấy rất hiểu. Lớn lên trong môi trường như vậy, lại mất đi cả cha cả mẹ, mình thấy không có gì khó hiểu khi Hình Dục già quá sớm. Hơn nữa, bạn Hình Dục này coi như đã tính kế với cả đời anh Khải cho nên mình lại càng thích, kiểu như anh chạy không thoát khỏi tay bạn =)) Phải công nhận là mình cũng rất là bức xúc vì cái sự bi quan thái quá, làm hai người khổ sở hết mười ba năm =’= Nhưng mà nói gì thì nói, mình thương Hình Dục hơn là ghét.

    Về phần anh Khải, mình rất thích những bước trưởng thành của anh này, nhất là cái sự cà chớn của tuổi mười mấy, hai mươi :)) Nhưng nhiều lúc cũng muốn đá cho một phát vì cái sự kiêu hãnh chết tiệt của ảnh :-< Hai người dây dưa khổ nhau mười ba năm, vì sự biến thái của bạn Dục là khỏi nói rồi, mà một phần cũng vì sự kiêu hãnh của anh Khải nữa.

    Mình rất thích đọc review của người khác về những truyện mình thích, cũng mong đợi Hoa Ban review truyện này lắm. Ai mà ngờ Hoa Ban ghét bạn Dục dữ vậy *buồn* :(( Nhưng mà chín người mười ý, chỉ có thể nói là sở thích khác nhau :")

    P/S: Truyện này càng về cuối có cảm giác bị đuối đi, mình không thích cái kết cho lắm :-<

    Thích

      1. Ừa, thật ra thì mình là mình thương mấy anh si tình suốt ngày bị mấy chị (mà thật ra là tác giả trá hình) vùi dập ghê lắm :”)

        Thích

  20. Mình không thích đọc tr mà nhân vật chính thích ngược bản thân(như tr “Sống chung sau ly hôn”). Đọc thấy rất ức chế ><. Cám ơn Hoa Ban review tr, mình sẽ bỏ qua tr này.^^

    Thích

  21. Haiz vốn cũng định xem truyện này nhưng nghe hoa ban nói thì hết hứng luôn. Lần đầu mình thấy truyện bị hoa ban chê nhiều vậy đấy ^^
    P/s; Mà năm nay hoa ban thi đại học à? Bạn thi tốt ko?

    Thích

    1. thi cũng dc bạn, chắc là đâu ^_^ bộ này bị chê vậy mà tổng hợp lại vẫn 4.25 điểm. Truyện chỉ dở ở điểm tính cách nữ chính thôi, văn rất ổn, lãng mạn và cái kết thật bình yên ….

      Thích

  22. *chui chui chui*……..*trốn*………bạn Hình Dục là điển hình của em….còn bạn Hình Khải là đại diện của “bạn” em….bạn ấy đuổi theo em 2 năm…..em vẫn trốn….thui đợi 3 năm nữa đi……..em còn nhỏ ~~~~~~~~~~~~~

    Thích

  23. Mình dự định xem truyện nầy cũng chính vì tên tựa truyện rất cuốn hút , nhưng khi đọc review của bạn nói thật hết hứng xem, chỉ vì Mình không thích những nhân vật Nam Nữ chính có tâm lý không bình thường, hoặc xuất sắc hoặc quá ngu quá….chỉ vì nó có vẻ không thưc, không thực đến mức xem mà ấm ức vì độ phi lý của nó. Dù biết rằng truyện thì phải ảo, phải bay bổng, phải chìm lỉm…nhưng ảo quá ,bay quá hoặc chìm quá thì không thích chút nào. Vậy thôi trước mắt để tìm truyện khác đọc vậy, khi nào quá rỗi rải thì mới nghĩ đến truyện nầy. Cám ơn review của Bạn nhiều.

    Thích

    1. uhm ,mấy truyện như vậy mình cũng ko khuyến khích ng’ khác đọc. Để mình đọc, xả giận xong rồi viết review cho mọi ng’ đọc, xem như có biết về truyện, đỡ tốn time ^^

      Thích

Biểu cảm cho comment: [̲̅$̲̅(̲̅ιοο̲̅)̲̅$̲̅] ≧▽≦ (─‿‿─) ✿◕ ‿ ◕✿ ❀◕ ‿ ◕❀ (ノಠ益ಠ)ノ (◡‿◡✿)  (✿◠‿◠) ≥^.^≤  (>‿◠)✌ ٩(●̮̮̃•)۶ ≧◠◡◠≦✌  ≧'◡'≦  ≧◔◡◔≦  ≧◉◡◉≦ ≧✯◡✯≦  ≧❂◡❂≦  ≧^◡^≦  ≧°◡°≦ ᵔᴥᵔ  (°⌣°)  ٩(^‿^)۶ ٩(͡๏̮͡๏)۶ (>‿♥)  ♥‿♥ (▰˘◡˘▰)  ಠ_ృ ಥ_ಥ ►_◄ (╥﹏╥) ( つ﹏╰) (─‿‿─) ◤(¬‿¬)◥ (∪ ◡ ∪) ▧.▨ (*^ -^*) •(⌚_⌚)• (-’๏_๏’-) 囧