Bình luận tiểu thuyết · Giới thiệu sách hay

Hãy nhắm mắt khi anh đến – Đinh Mặc

28781_219629654855074_655915031_n

Trong một thành phố xinh đẹp bình yên, trong một đô thị xa hoa sầm uất, trong một ngách tối vắng vẻ, trong một ngôi nhà hoang tàn, trong một chuyến tàu đêm ít khách hoặc trong một căn hầm bí mật chực chờ hơi thở tử thần… bọn chúng ở đó.

Khi phần “con” chiếm hết phần “người”, chúng đưa cặp mắt khát máu tìm kiếm. Một cậu bé non dạ cả tin, một thiếu nữ xinh đẹp yếu ớt, một ông già tuổi cao sức mọn, thậm chí một chàng trai khỏe mạnh cường tráng… chúng không từ một ai! Giống như những cá thể đột biến trong một quần thể xô bồ, chúng bị mất nhân tính, là những loài dã thú trong hình người, là phế phẩm của tất cả ô uế trong xã hội,… chúng ở đó, ẩn khuất và tồn tại như cơn ác mộng, vấy máu và tội ác trong bóng đêm. Kinh Thánh gọi chúng là “đứa con của Satan”.

Ai hiểu rõ chúng nhất?

Là đồng loại.

Cũng có thể là một người khác, chẳng hạn Bạc Cận Ngôn.

Cách nhanh nhất khiến con người phát điên chính là nhốt họ chung với những kẻ điên. Sống trong một cái chuồng cuồng loạn, bị dày vò và kinh tởm bởi những lời nói, hành động phi nhân tính. Sẽ có một lúc nào đó, họ không thể xác định mình là ai, khỏe mạnh hay cũng bệnh hoạn. Tương tự thế, một nhà phân tích tâm lý tội phạm luôn phải suy nghĩ theo logic xiên xẹo, đuổi bắt hình thù của những “đứa con Satan”, đi trong thế giới méo mó ngược ngạo. Có lúc nào đó, anh bị đầu độc bởi mùi hôi địa ngục, bị đồng hóa trở thành một trong số chúng hay không?

mua dong nhung ngon den vang

Bạc Cận Ngôn là một chuyên gia về tội phạm giống như vậy. Anh luôn sống giữa ranh giới địa ngục và trần gian. Phải kiên định để không sa chân lỡ bước rơi xuống đầm lầy, cũng không thể hoàn toàn đứng trong thế giới sạch sẽ của một người thường. Anh luôn “bên cạnh địa ngục”, cách địa ngục một chút xíu, nhưng cũng cách trần gian một chút xíu.

Bạc Cận Ngôn đem thời gian và sức trẻ vẽ hình thù của kẻ sát nhân, đi vào nội tâm biến thái của chúng, khai quật rác rưởi bên trong và trở về với tâm hồn toàn vẹn. Xã hội sinh ra những con quỷ dữ, cũng sẽ sinh một khắc tinh cho chúng.

Anh sống trong thế giới đáng sợ như vậy, mê mệt đuổi theo bóng tối mà quên mất chính mình không thuộc về nơi này. Sẽ có cô gái nào bao dung cho anh, cam tâm tình nguyện đi cùng con đường với anh, chấp nhận bản chất và sẵn sàng đón lấy rủi ro? Bạc Cận Ngôn là chuyên gia nổi tiếng, là vị giáo sư lừng danh, là cảnh đốc cấp cao hay bất cứ thân phận nào thì anh vẫn là một người đàn ông bình thường lương thiện, anh cũng cần bạn bè, gia đình, cần một cô gái dung hòa công việc và đời tư, cân bằng thiên thần và ác quỷ, gìn giữ và níu kéo linh hồn thanh sạch của anh.

Trong một chiều mùa đông, trời mây xám xịt, Giản Dao đã đến. Cô đoán Phó Tử Ngộ là một bác sĩ vì bàn tay và thói quen của anh ta. Cô đoán chủ nhân ngôi nhà đã trở về 1 năm vì cây thường xuân ngoài kia cao chừng 1 tuổi. Cô gái trẻ tuổi và tinh tế đó hoàn thành chính xác bài tập nho nhỏ của Bạc Cận Ngôn. Anh giữ cô lại với vai trò một người dịch thuật.

Sexhanges: làm ngạt thở để đạt khoái cảm

Parentiside: giết chết người thân”

Cô dịch những khối hồ sơ bảo mật, nhẹ nhàng đi vào thế giới đẫm máu của anh như vậy. Giản Dao như nàng giai nhân vô tình lạc vào tòa thành của quái vật. Ngôi biệt thự trống trãi và im ắng, nằm trên một quả đồi vắng vẻ và đơn độc, ở căn phòng khóa trái nào đó cất giấu hơi thở lạ, báo hiệu sự tồn tại của chủ nhân ngôi nhà. Anh là một người lập dị khó gần, anh có ham thích cố chấp với các món cá, anh sống cùng con rùa già chậm chạp và im lặng, anh như vị bá tước Dracula bí ẩn và nguy hiểm, nấu mình trong tòa lâu đài âm u, dùng thứ màu nhiệm nào đó khống chế và theo dõi mọi chuyện xảy ra trong ngôi nhà…

Duyên phận từng chút một tháo dỡ lớp vỏ huyền bí của anh, để rồi một Bạc Cận Ngôn đơn giản, đáng yêu, pha chút cuốn hút kì lạ xuất hiện. Thật ra anh chỉ là một người đàn ông thuộc về nhân loại, trí tuệ và tính nết đặc biệt làm anh trở thành duy nhất. Giản Dao bị quyến rũ, vô thức bước vào cuộc phiêu lưu ly kỳ, giẫm lên dấu chân của anh, để anh đưa cô tiến gần ranh giới, nhìn vào thế giới bên kia địa ngục.

Vạch trần kẻ giết người hàng loạt ở Thành phố Đồng, kể tội bè lũ đồng phạm trong cái chết của cô gái trẻ Vương Uyển Vi, vén tấm màn sự thật trong tấn bi kịch ở trường trung học 79, phá vụ án “diệt môn” của kẻ điên Chương Thành, cuối cùng là cuộc đối đầu kịch liệt giữa Cận Ngôn cùng tên tội phạm nguy hiểm nhất. Những chuyên án rùng rợn và lắc léo, những mánh khóe khôn ngoan không thoát khỏi bức chân dung phát họa anh vẽ nên. Dưới đôi mắt xuyên thấu của Bạc Cận Ngôn, bọn chúng luôn trần trụi, tội ác luôn trần trụi, sự thật luôn trần trụi…

top-secret

Đuổi theo những câu chuyện bi kịch và đau thương, những cái chết oan khuất và nghiệt ngã, những mảnh đời lạc lối và vô vọng… Giản Dao đắm chìm trong trí tuệ của anh, say bởi tình yêu của anh, cô đưa anh từ cô độc về đô thị phồn hoa ấm áp. Còn anh kéo cô khỏi cuộc sống bình yên đi vào thế giới kích thích đầy rủi ro mà cũng đầy tò mò. Giản Dao không tài giỏi, cá tính như Hứa Hủ của “Nếu ốc sên có tình yêu” nhưng cô ấy rõ ràng là mảnh ghép hoàn hảo dành cho Bạc Cận Ngôn, cô bổ sung những gì anh thiếu, như màu nắng dịu đẩy lùi tăm tối trong thế giới của anh. Với tình yêu, không thể nói xứng hay không xứng mà chỉ là hợp hay không hợp.

Bề bộn và hối hả trong những cuộc điều tra, dốc trí và dốc lòng vẽ bức tranh nghi phạm, một khoảnh khắc thả lỏng, anh chợt nhớ mình còn phải yêu. Xen lẫn hồi hộp và kì bí của những vụ án chính là sự ngọt ngào dịu nhẹ của mối tình vội vã. Vội vã trộm một nụ hôn, vội vã gửi chút âu yếm, vội vã hờn dỗi, vội vã kìm nén. Haizzz… làm sao bây giờ khi anh vừa muốn yêu cô lại vừa muốn săn lùng con mồi? Một thân hai việc, việc nào cũng quan trọng, chiến thuật tốt nhất là tranh thù mọi lúc mọi nơi. ^^

“Phó Tử Ngộ nói em là người có tri thức, hiểu lý lẽ, sẽ bổ sung cho tôi. Hừm, cậu ta cũng có lúc đoán bừa mà lại đúng.”

“Anh không có hứng thú với những việc kiểu này. Nhưng nếu em cứ năm phút hôn anh một lần, anh có thể cùng em làm bất cứ chuyện vô vị nào.”

“So với anh, thằng đó từ đầu đến chân viết đầy hai chữ ‘ngu xuẩn’. Điểm sáng suốt duy nhất của hắn đó là, hắn cũng biết em là cô gái tốt.”

“Nếu nhất định phải khái quát một câu, thì đó là: ‘Anh yêu em, bằng cả sinh mệnh và trí tuệ của anh’.”

Trong hành trình truy lùng những “đứa con của Satan”, Bạc Cận Ngôn cũng trở thành niềm hứng thú của con quỷ nanh ác nhất. Vì anh thực hiểu nó, trên đời này anh là kẻ thù hiểu nó nhất. Nó bám đuôi, ẩn nấp, rình mò… và rồi hiểu ra thứ quan trọng nhất có thể khống chế Simon chính là Jenny của anh ta.

“Hi, Simon. I am so scared.

Hi, Simon. Catch me if you can.

Hi, Simon. Are you my dessert?”

6jlyh8l

Nếu Tommy là tên quái nhân ăn thịt người bại dưới trí tuệ của anh thì “nó” là bậc thầy của Tommy. Đây là cuộc đấu trí giữa những khối óc lớn, ai ranh ma hơn, ai sâu sắc hơn, ai biến thái hơn? Bạc Cận Ngôn có thể chui vào thế giới nội tâm phức tạp và hiểm ác của nó không? Con mồi gian xảo nhiều lần vuột khỏi tay anh, khiêu khích anh, bông đùa với anh. Nếu không phải kẻ thù, có lẽ họ thực sự là những người bạn tốt. Chính ý nghĩ này khiến “nó” thèm khát một “người bạn” ngang tài ngang sức như anh.

“Hi, Simon”

Chào mày, Simon, tao ở đây, tao đến rồi, chúng ta chơi đùa nào…

Giữa nó và Cận Ngôn, ai thấu triệt kẻ kia hơn người đó là kẻ thắng. Trò đùa của những khối óc không phải thứ người ngoài hiểu được, tham gia được, hình dung được. Nhất là khi cả hai bộ não không tư duy bình thường. Nó chạm tráng so chiêu cùng anh, kẻ tám lạng người nửa cân. Cho tới khi Giản Dao rơi vào tay nó, mọi chuyện bùng nổ như cơn lũ giữa đêm…

Allen trở về, là ác quỷ bên trong Simon. Họ là hai nhưng là một.

“Tommy.. Tao không phải là cái tên ngu xuẩn Simon kia… Tao là Allen… Số người tao đã giết, vượt xa mày rất nhiều…Trò chơi ấu trĩ này của bọn mày, không nên lôi kéo tao vào cùng…Tao không thích bỏ cuộc giữa đường. Nếu như mày có thể hoàn toàn giết chết ý chí của Simon, để cho cái thể xác này hoàn toàn thuộc về tao, tao sẽ gia nhập cùng bọn mày.”

Bên trong một thiên thần nhất định có ác quỷ. Bên trong Simon – Bạc Cận Ngôn nhất định có Allen thứ hai. Qúa hiểu tâm lý tội phạm, suy nghĩ đồng điệu với chúng, không phải đồng loại thì là ai?

Giản Dao là cô gái nhỏ mà ý chí lớn. Trong thời khắc đớn đau đầy đọa nhất, trong lúc tuyệt vọng và đơn độc nhất, cô vẫn nhắc nhở chính mình phải tin anh, yêu anh, kiên trì và gìn giữ tính mệnh vì anh. Nhưng mà đối mặt với một Allen tàn bạo và khát máu, đối mặt với nụ hôn cưỡng đoạt và cấu xé, họng súng lạnh lẽo anh kề vào đầu cô, niềm tin ấy đi về đâu?

Họ từng tranh luận về tác dụng của một nụ hôn. Cô cho rằng khi hai người yêu nhau, nụ hôn sẽ dễ dàng phân biệt, không ai có thể giả mạo để đánh lừa đối phương.

“Kết luận thật kỳ lạ làm sao. Từ một nụ hôn liền có thể phân biệt được một người?”

Cận Ngôn lầm rồi, điều này hoàn toàn có thể. Bởi vì thói quen là hành động vô thức, chính cái đánh lưỡi dịu dàng đó khiến cô mãi mãi nhận ra anh, cũng như lúc Allen nanh ác trao nụ hôn tàn nhẫn mà không bỏ quên động tác nhẹ nhàng. Allen là Simon, Simon yêu Jenny, Allen lẽ nào không phải? Hai nhân cách trong con người anh, thiên thần và ác quỷ, Simon và Allen… nó có thể là sự ngụy trang, là cái bẫy nhưng cũng là một giả định có căn cứ. Allen có thật hay không chẳng quan trọng, bởi vì anh mãi mãi là Simon, một Simon hơn ba mươi năm kiên định không vượt qua lằn ranh tội ác. Allen trong anh nằm dưới ý thức sáng suốt của anh, một bản sao không thật nhưng cũng không hoàn toàn giả.

Simon và Allen đem Jenny của họ trở về, khôn ngoan nắm được cái đuôi của “nó”, triệt để xóa tên nó khỏi con dân địa ngục. Khi ánh bình minh lên, quá khứ ra đi để tương lai bước tới, anh vẫn là Bạc Cận Ngôn, một anh chàng kiêu ngạo, độc mồm, sắc sảo và trẻ con. Anh sẽ quên ăn quên ngủ đuổi theo tấm màn sự thật, cũng sẽ trả giá cả sinh mệnh và trí tuệ để yêu Giản Dao, bảo vệ người phụ nữ thuộc về mình, gia đình thuộc về mình.

Trong cái vòng lẩn quẩn thiện ác, có nổi đau bất tận của Phó Tử Ngộ, tình bạn trỗi dậy từ bi thương và mất mát vĩnh hằng. Có Doãn Tư Kỳ trên con đường tìm kiếm nửa kia thuộc về mình. Có Lý Huân Nhiên với tình yêu công lý và lòng quả cảm. Có An Nham đem công nghệ làm vũ khí, tìm kiếm kẻ ác giữa loài người. Có đội ngũ đeo sao, cầm súng miệt mài chiến đấu, thầm lặng hy sinh, gìn giữ một giấc an lành cho xã hội…

Họ – ai mà không có kí ức và nổi đau?

Họ – ai mà không biết sợ hãi và yếu đuối?

Nhưng họ đi trên con đường lỗi lạc, lựa chọn công việc nguy hiểm, xông pha tuyến đầu bảo vệ người phía sau. Đây không chỉ là câu chuyện về tình yêu của đôi lứa mà còn là câu chuyện của công lý và nhân quả, của chiếc vòng phá luật và ánh sáng chính nghĩa.

“Hãy nhắm mắt khi anh đến” khó trở thành câu chuyện kinh dị bởi vì sự ấm áp ngọt ngào rất “ngôn tình” đã làm phai mùi tanh tưởi trong nó. Và nó cũng không thể là một “ngôn tình đơn thuần” bởi vì tính kinh dị thêm vào kích thích, gây cấn của trinh thám đã xóa tan nhạt nhẽo và lãng mạn tầm thường. Tình yêu trong câu chuyện mang âm hưởng lý tưởng, yêu về thể xác và tinh thần, đồng giao cách cảm, tâm linh tương thông.

Bạn không cần đem “Nếu ốc sên có tình yêu” và “Hãy nhắm mắt khi anh đến” để vào cán cân. Mỗi tác phẩm đều có cái hay riêng, Qúy Bạch hay Cận Ngôn, Hứa Hủ hay Giản Dao ai cũng đáng nể phục, ai cũng tài giỏi và phi thường. Trong câu chuyện này không có một Lâm Thanh Nham làm ta vừa sợ hãi vừa xót thương, nhưng có một Tạ Hàm ghê tởm hơn cả Phùng Diệp. Tội phạm – trong cộng đồng nào cũng có, họ là những phế phẩm, những rủi ro tạo thành từ xã hội, phải bị loại trừ nhưng cũng phải được thấu hiểu.

Và Bạc Cận Ngôn trong câu chuyện là người mãi mãi đi guốc trong bụng chúng!

 

Ghi chú 02/2014: Sách được xuất bản bời Cty phát hành Amun Đinh Tị

hay-nham-mat-khi-anh-den-1_2 hay-nham-mat-khi-anh-den-2

Bài liên quan: REVIEW TỔNG HỢP

108 bình luận về “Hãy nhắm mắt khi anh đến – Đinh Mặc

  1. Mình chắc là một trong số ít ko thích truyện này cũng như Bạc Cận Ngôn. Thấy các vụ án tương đối bt, BCN thì quăng bom quá, tình cảm 2 ng cũng ko thấy có gì quá hay và việc tả vụ xxx thì thô vô cùng.

    Thích

    1. Allen chỉ là do Bạc Cận Ngôn cố tình tạo ra để đánh lừa Tommy và Tạ Hàm. Trong lần bị giam giữ, anh bị sốt cao nên giọng bị biến đổi. Vì vậy anh đã tương kế tựu kế để lừa chúng là anh có nhân cách thứ 2. Sau khi Giản Dao bị bắt, anh đã tự giam mình trong phòng suốt mấy ngày liền, dùng cách nào đó biến đổi giọng nói của mình, quyết định lại ngụy trang thành Allen 1 lần nữa để lừa Tạ Hàm. (>‿◠)

      Thích

  2. Đầu tiên cám ơn hoa ban đã có một bài review hay và truyền cảm hứng như vậy ! Mình đang đọc tới chương 20 của truyện này và ngày càng bị cuốn hút vào văn phong cũng như những câu chuyện kinh dị nhưng cũng đậm chất nhân sinh mà tác giả mang lại cũng như luôn trong mong những lúc 2 nhân vật chính của chúng ta phân tích những vụ án và những giây phút có ngọt ngáo , có lãng mạn , có sâu sắc và những tình huống kịch tính của truyện . Haz mình còn nhiều dòng muốn tâm sự những bí quá không biết viết sau . hehe.

    Thích

  3. Bạn hoa ban ơi chỉ cần đọc tên truyện là mình đã thích rồi. Thích sự mạnh mẽ trong truyện của đinh mặc và càng tuyệt vời hơn nữa khi có cảm xúc chân thật như thế. Mong bạn giúp mình có dc ebook của truyện. Cảm ơn bạn rất nhiều caokhanh.144@gmail.com

    Thích

  4. Xin chào bạn Hoa Ban! Cảm ơn bạn đã lại viết một bài review rất hay nữa về một cuốn sách mà Amun xuất bản. Amun xin phép bạn được đăng lại bài viết này lên các kênh truyền thông báo chí của Amun có được không? Amun xin cảm ơn bạn rất nhiều!

    Thích

  5. Hoa Ban ơi, mỗi lần muốn đọc một bộ nào đó thật xuất sắc đều phải vô đây xem review của Hoa Ban mới dấn thân. Truyện “nếu ốc sên có tình yêu” và “Hãy nhắm mắt khi anh đến” của Đinh Mặc rất hay và mới mẻ chỉ đáng tiếc bị drop giữa chừng. Nay thấy bài review này của Hoa Ban thấy phấn khởi hết sức. Hoa Ban cho mình xin ebook 2 bộ này nha. mail mình là: anhtuyet1801@gmail.com. Thank Hoa Ban nhiều

    Thích

Gửi phản hồi cho Trâm Bù Hủy trả lời