Bình luận tiểu thuyết

Qủy vương kim bài sủng phi – Chá Mễ Thố

qvkbsp

Bạn nào quen thân Tiểu Tuyền thì đều biết cái gu của bạn nì. Truyện trong nhà TT đâu đâu cũng là hố không đáy, dài lê thê quyển 12345, dài lê thê phiên ngoại 6789, thậm chí có cả truyện mà tác giả còn đang sáng tác (T_T) Bởi vậy đọc truyện nhà này ai cũng thành hưu cao cổ hết!

Biết Thiên giới hoàng hậu không? Biết Độc y vương phi không? vâng, chúc mừng bạn đã ghé qua “lãnh địa hầm hố” của gia đình này. Truyện cổ đại và xuyên không ở đây thường có quá nhiều nhân vật, tình tiết quá mức phong phú và thần thánh hóa nữ chính – nam chính đến khó chống đỡ. Qủy vương kim bài sủng phi cũng thế thôi. Vừa nữ tôn mà vừa nam tôn, bè lũ tiểu tam tiểu tứ và ếch nhái chen lấn chật cả chậu nhưng số phận chung thì đều vào chảo dầu chiên lên  hết! Bực mình nhất là trình độ ác+ngu của mấy cô ả trong này, đối lập gây gắt với thông minh+tuyệt sắc của nữ chính. Cho nên khi đọc truyện, ta dễ có cảm giác thế giới hoàn toàn xoay vì couple chính mà thôi, điểm trừ!

Mộ Dung Thất Thất và Phượng Thương thì chẳng nói làm gì nữa. Trai tài gái sắc và gái tài trai sắc, cứ xem người viết ca ngợi rồi ngợi ca ngán tới cổ họng thôi… rất giống đôi Mộ Dung Lưu Tôn và Mộc Thanh Dao – sắp thành thần tiên chứ người ngợm gì nữa!?

Cho nên, tớ chẳng muốn phí công để tiếp tục tân bốc nhân vật chính, mình viết ở đây là viết cho những “diễn viên quần chúng” xuất hiện trong bộ này. Vì vậy bạn nào muốn đọc về Thất Thất – Phượng  Thương thì mời đi chỗ khác nhé ^^

1.Hoàn Nhan Liệt: hoàng đế Bắc Chu, tình yêu không có tội – cách yêu mới sai lầm.

Bạn này vừa đáng thương vừa đáng trách. Xét cho cùng ông ta là một vị vua tốt, chỉ mắc cái bệnh biến thái yêu em gái của mình. Bệnh này có triệu chứng quá mức nguy kịch, vì thứ tình yêu tội lỗi mà hy sinh quân đoàn cảm tử, hy sinh tình bằng hữu, hy sinh niềm kiêu hãnh quốc gia. Trận chiến lịch sử với Tây Kỳ – thất bại khó hiểu và thương vong vô kể – cái cuối cùng Hoàn Nhan Liệt nhận được là thân thể của Hoàn Nhan Minh Nguyệt. Hắn giết em rể, làm cháu gái lưu lạc Mộ Dung gia, phá nát gia can người ta, vứt bỏ vị tướng giỏi nhất Bắc Chu. Hàng tấn bí mật, nội tâm biến thái xiên vẹo và bóng ma quá khứ của vị hoàng đế chôn vùi với Trường Thu cung. Ở đó – nơi vàng son lộng lẫy đã có bao nhiêu thiếu nữ được “sủng”, được “cưng chiều” rồi lặng lẽ “bệnh chết”. Nhân vật này có nhiều lúc làm người đọc sởn gai ốc, cái cách hắn cưỡng hiếp phi tần của mình rồi nỉ non xin lỗi, thề hẹn, nói rằng vì hắn quá yêu nàng, vì hắn không cầm lòng được. Quái vật! Rốt cuộc thì tình yêu xa xỉ của đế vương đặt nơi đâu? Là ở những khuôn mặt tương tự Minh Nguyệt công chúa, những giọng nói hay ánh mát giống nàng? Hoặc là chính thể xác yên ngủ hơn 10 năm sâu torng mật thất? Hoàn Nhan Liệt độc ác làm sao, ghê tởm làm sao mà cũng đáng thương quá chừng. Ông ta thực lòng yêu nàng, dù biết loạn luân cũng không cách nào thu hồi lại. Tất cả sai trái đều vì cái tình yêu tội lỗi đó gây ra. Hoàn Nhan Liệt yêu Hoàn Nhan Minh Nguyệt, ông chưa bao giờ xâm phạm đến nàng, chưa bao giờ dám để tay mình vấy bẩn cô em gái. Ông biết mình nhơ nhuốc và nàng ấy lại là tiên nữ…

Cuối cùng thì ác giả ác báo, vẫn là đơn độc, vẫn là ghẻ lạnh, vẫn là điên loạn yêu người,… Hoàn Nhan Liệt cả đời bất hạnh nhất là yêu Minh Nguyệt và hạnh phúc nhất cũng là được yêu nàng. Một cái kết tất yếu phải chăng là sự giải thoát cho linh hồn u uất phía sau thể xác heo gầy ấy? Chỉ hy vọng kiếp sau Hoàn Nhan Liệt không sinh ra chung một dòng máu với người phụ nữ hắn yêu!

2.Long Trạch Cảnh Thiên: thái tử Tây Kỳ, sai một li đi ngàn dặm, không biết mình đang ở thiên đường cho tới ngày rơi vào địa ngục.

Chả thích nhân vật này. Mưu mô, tham vọng, vô sỉ, nham hiểm, tàn nhẫn. Hắn rất may mắn vì là nam nhân vật xuất hiện ngay chương 1 và “sống dai” tới gần hết truyện. Suýt tí nữa thì Long Trạch Cảnh Thiên đã thành nam chính. Ghét cay ghét đắng cái suy nghĩ “Nếu ta không viết thư hưu thê thì nàng đã là hoàng hậu của ta rồi.” Mẫu thân nó! Anh mắc bệnh hoang tưởng giai đoạn cuối à? Tối ngày cứ “Nếu… thì…” Hối hận có sửa được quá khứ không? Nhân vật này giống như nhặt được tờ vé số nhàu bẩn ven đường, thấy hôi thối nên ném đi. Người khác lại nhặt lên rồi trúng giải đặc biệt. Sau đó anh ta phát khùng đi đòi lại món tiền với lý do “Ban đầu nó là của tao, nếu tao không quăng thì bây giờ nó là của tao rồi!” Chém chém chém, sao mà hắn không chết sớm hơn tí nữa, thảm hơn tí nữa, đúng là ếch ngồi đáy giếng, bản thân có điểm nào so sánh được với Phượng Thương manly đâu chứ? Phải chi Cảnh Thiên bớt tham vọng đi, bớt thực dụng đi, sống chân thành hơn thì có lẽ Thất Thất sẽ yêu anh ta.

536963_621721464527613_1853374126_n

3.Minh Nguyệt Thịnh: hoàng đế Nam Phượng, si tình và cố chấp, quân tử và anh minh, một cái kết muộn màng nhưng ai dám nói không viên mãn?

Cũng như Long Trạch Cảnh Thiên, bạn này là nam phụ cả đời không thể thăng chức lên nam chính. Nhưng Minh Nguyệt Thịnh hơn người ở chỗ quang minh chính đại, yêu là yêu, ghét là ghét, ham muốn nhưng không tham lam. Câu nói nổi tiếng nhất là: “Ta yêu nàng, không liên quan tới nàng!” Vâng, hắn yêu Mộ Dung Thất Thất và không cần biết nàng có hồi đáp hay không. Tình yêu đã định dành cho nàng, ngôi hậu của Nam Phượng vĩnh viễn trống vì nàng, cho tới ngày hắn chết, cho tới lúc hắn ra đi… Một vị thái tử bị bắt làm con tin, đóng kịch giả vờ từ bé đến lớn cuối cùng nhẫn nại và tán bạo giành lại giang sơn. Đội ngũ nam phụ trong truyện rất đông đúc nhưng duy nhất Minh Nguyệt Thịnh được Phượng Thương coi trọng, xứng đáng làm đối thủ. Tôi cứ ngỡ hoàng đế rồi sẽ nên duyên với Cổ Quân Uyển hoặc Cổ Quân Dao, ai ngờ anh này lại quá chung tình, không yêu được Thất Thất mà chỉ có thể yêu người giống nàng – Phượng Hoàng. Má ơi, lại thêm một giai thoại “quân sinh ta chưa sinh, ta sinh quân đã lão”. Phải chi Phượng Hoàng đến sớm hơn 1 chút thì đôi này bớt chênh lệch một chút. Khó trách Minh Nguyệt Thịnh dù thương cũng không dám muốn. “Long nhi, trẫm già rồi…” Phải, hắn già rồi, chờ nàng đến già rồi, làm sao dám chiếm giữ một nụ hoa vừa hé?

 

***

Nhìn chung thì chỉ có nhiêu đó thôi, những “quần chúng” khác mình không có ấn tượng lớn. Vài đôi nam nữ phụ có chuyện tình cũng dễ thương như Hoàn Nhan Khang – Tô Mi hay Cố Quân Uyển – Tấn Mặc hay Tố Nguyệt – Nạp Lan Tín. Nhưng mình thấy mấy đôi này làm bộ truyện dài ra lê thê, đọc khá mệt.

Bên cạnh đó nhiều nhân vật chưa được gỡ hết nút thắt, kết cục không rõ ràng (Di Sa, Bạch Ức Nguyệt, Lí Vân Khanh, v.v…) có lẽ vì quá nhiều ếch nên tác giả chưa kịp chiên hết @_@

Túm tùm tụm lại, bộ này đọc ổn, có lúc rất hay, có khi rất chán, thường chém gió quá đà và quăng bom quá mức.

Tránh xa tầm tay người bận rộn.

Dị ứng với đọc giả thực tế và kén truyện.

Đọc kĩ hướng dẫn sử dụng trước khi dùng!

7 bình luận về “Qủy vương kim bài sủng phi – Chá Mễ Thố

  1. Phải đăng nhập để cmt cho chủ nhà :3
    Tui đang đọc bộ này, mấy chương đầu là hiểu truyện này thuộc motif MarySue, HarrySue gòi, cơ mà càng về sau truyện lại thần thánh hóa main k chịu nổi nên mới lết xem rv để xác nhận có nên theo tiếp k, và đã đưa ra kết luận.
    Cảm ơn chủ nhà.

    Thích

  2. Đang đọc bộ này, dài k chịu nổi, chắc bỏ giữa chừng. T.T Cũng khá thích nữ tôn YY nhưng chị này đoạn đầu ấn tượng đoạn sau ngày càng ác, đụng tới là giết. Đọc review của HB là b HB đọc hết bộ r. Ta thật khâm phục. Ta dừng lại thôi đi tiếp k nổi nữa. T.T

    Thích

Biểu cảm cho comment: [̲̅$̲̅(̲̅ιοο̲̅)̲̅$̲̅] ≧▽≦ (─‿‿─) ✿◕ ‿ ◕✿ ❀◕ ‿ ◕❀ (ノಠ益ಠ)ノ (◡‿◡✿)  (✿◠‿◠) ≥^.^≤  (>‿◠)✌ ٩(●̮̮̃•)۶ ≧◠◡◠≦✌  ≧'◡'≦  ≧◔◡◔≦  ≧◉◡◉≦ ≧✯◡✯≦  ≧❂◡❂≦  ≧^◡^≦  ≧°◡°≦ ᵔᴥᵔ  (°⌣°)  ٩(^‿^)۶ ٩(͡๏̮͡๏)۶ (>‿♥)  ♥‿♥ (▰˘◡˘▰)  ಠ_ృ ಥ_ಥ ►_◄ (╥﹏╥) ( つ﹏╰) (─‿‿─) ◤(¬‿¬)◥ (∪ ◡ ∪) ▧.▨ (*^ -^*) •(⌚_⌚)• (-’๏_๏’-) 囧